Bạn chọn đàn ông Việt Nam hay Nhật Bản?
Càng ở Nhật lâu tôi càng nhận ra một điều: đàn ông Việt Nam cần cù chăm chỉ, biết chăm chút cho gia đình, hơn thế nữa lại rất lãng mạn và ga-lăng. Ở chừng mực nào đó có thể đáng tự hào với bất kể đàn ông nước nào trên thế giới.
16:31 28/08/2017
Tôi đến Nhật được gần 3 năm. Là một người mới đến, được nghe nhiều về một xã hội Nhật Bản thuần khiết nền văn hóa phương Đông tôi không khỏi bỡ ngỡ trước những ngạc nhiên về sự khác biệt giữa một xã hội mình đã từng tưởng tượng với một xã hội hiển diện trước mắt.
Gần đây đọc bài viết của tác giả Bkduan với nhan đề “Đàn ông Nhật bản khác đàn ông Việt nam ở những điểm gì?” tôi lại càng không khỏi ngạc nhiên vì những gì tác giả đưa ra tranh luận thật không rõ ràng, hơn nữa chẳng hề logic và thống nhất một chút nào. Nếu tác giả Bkduan cân nhắc lại một cách nghiêm túc, tôi nghĩ chắc chắn tác giả sẽ có cùng chung suy nghĩ với tôi khi bắt đầu bằng câu hỏi “Đàn ông Việt Nam hơn đàn ông Nhật Bản ở chỗ nào”.
Trong bài viết của mình, tác giả bkduan bắt đầu bằng việc đưa ra câu chuyện tại một đám cưới chẳng hề ăn nhập chút nào. Cô gái có người yêu, nhưng lại nói dối là “anh trai”. Chúng ta ai cũng biết nói dối là một hành động xấu cần tránh. Cách dẫn chuyện của tác giả ở đây đưa người đọc vào một cuộc bàn luận về một tính xấu của con gái Việt Nam hơn là bàn luận về tính cách đàn ông Việt Nam.
Tác giả tiếp tục hướng đi quẩn quanh của mình bằng cách trích dẫn ra từ một tờ báo nào đó (??) về sự liên hệ giữa lối sống buông thả của một số chị em và tỷ lệ tăng bệnh HIV tại Việt Nam. Nếu tác giả có đọc báo và theo dõi tin tức thường xuyên, tôi nghĩ tác giả sẽ nhận ra rằng nguyên nhân chính của sự phát triển bệnh HIV ở Việt Nam là qua đường tiêm chích ma túy và mại dâm.
Nguyên nhân lan phát bệnh HIV/AIDS qua quan hệ tình dục nam nữ chỉ phát triển nhiều nhất tại các nước châu Phi mà thôi. Điểm thứ ba cần nhấn mạnh khi tác giả cố tình lập luận rằng đàn ông Nhật Bản được giáo dục tốt hơn đàn ông Việt Nam và vì vậy mà ít có “những cô bé mặt còn non nớt phải vác bụng đến nhà hộ sinh”. Đọc đến đây có lẽ không ít người (kể cả nữ giới) phải bật cười như tôi khi nghĩ đến đối tượng cần chủ động trong việc tránh để xảy ra “chuyện này”.
Nếu cứ đem nam giới ra mà giáo dục thì có thể giải quyết được vấn đề gì, khi mà mình phải học “chay” những thứ mình không biết. Với khả năng “lý thuyết” đúc rút được từ nhiều lần tham gia các lớp học về “kế hoạch hóa gia đình” tôi xin đảm bảo ngay cả các thầy huấn luyện tôi ở các lớp học trên cũng sẽ “mắc phải”mà thôi nếu đối phương không hiểu biết gì cả.
(Xin lỗi tôi không có ý định nói xấu phụ nữ ở đây mà chỉ là một cách lập luận mà thôi). Vậy tóm lại đến đây, có nên đặt câu hỏi “Phụ nữ Nhật Bản hơn phụ nữ Việt Nam ở những điểm gì không?” Theo tôi không nên. Trong trường hợp nếu có, tôi xin để giành lại cho tác giả bkduan. Tôi chỉ muốn tiếp tục bài viết của mình với câu hỏi đã đặt ra ở phần mở đầu:
“Đàn ông Việt Nam hơn đàn ông Nhật Bản ở chỗ nào?”.
Càng ở Nhật lâu tôi càng nhận ra một điều: đàn ông Việt Nam cần cù chăm chỉ, biết chăm chút cho gia đình, hơn thế nữa lại rất lãng mạn và ga-lăng. Ở chừng mực nào đó có thể đáng tự hào với bất kể đàn ông nước nào trên thế giới.
Tôi sinh ra và lớn lên vào cái thời bao cấp, khi mà đất nước còn gặp nhiều khó khăn. Nhà tôi ở khu tập thể cùng chung với nhiều gia đình khác. Mười mấy gia đình chung nhau một cái giếng ăn, sinh hoạt của cả khu tập thể là ở đó cả. Những điều tôi chứng kiến tôi chưa hề thấy ở bất cứ nước nào tôi đã đặt chân đến. Bạn cứ thử hình dung vào lúc 5h sáng hàng ngày trời đông cũng như mùa hè, toàn đàn ông trai tráng thi nhau vò các chậu quần áo cao ngất thay cho tập thể dục rồi sau đó so sánh với đàn ông Nhật Bản sẽ thấy được đức tính cần cù chịu khó chăm chút cho gia đình của người đàn ông Việt Nam như thế nào.
Đó là chưa kể chiều về các bác, các chú lại còn gánh nước tưới rau, tối đến lại xem đến chuyện học hành của con cái. Đây chỉ là một câu chuyện mà không chỉ riêng tôi mà rất nhiều người đã có thể được chứng kiến. Không biết đã có ai thấy hình ảnh đàn ông Nhật Bản như vậy ngay cả trong phim ảnh chưa nhỉ? Thế người đàn ông Nhật Bản chăm sóc gia đình thế nào. Tôi có quen mấy gia đình người Nhật. Mỗi nhà một khác tuy nhiên thấy họ sống buồn cười lắm.
Gia đình nọ có 3 người: chồng, vợ và 1 cô con gái. Chúng tôi đến chơi mấy lần được giới thiệu nhà có ba phòng, mỗi người 1 phòng, mỗi phòng có 1 máy tính riêng nối mạng với nhau. Tối đến mỗi người 1 phòng, chẳng ai gặp ai ngay cả ở bữa ăn tối. Cô vợ còn tự hào kể sau nhiều ngày cả nhà chẳng gặp nhau vì chồng về thì vợ đã ngủ, còn khi chồng đi vợ lại chưa dậy nên chồng nhớ vợ quá (??) ở cơ quan gửi mail về cho vợ với nhan đề “`お久しぶりです!”(Long time no see!) . Nghĩ cũng buồn cười về cách chăm sóc và quan tâm đến gia đình của đàn ông Nhật thật đấy!!.
Nếu bàn về đức tính galant và lãng mạn thì chúng ta sẽ thấy đàn ông Việt Nam hơn đàn ông Nhật Bản rất nhiều. Hàng ngày sử dụng tàu điện đi học chúng ta ai ai cũng thấy cảnh đàn ông thì cứ ngồi lỳ ở ghế trong khi các ông bà già hay phụ nữ có thai vẫn phải chịu đứng trên cả một quãng đường dài. Chẳng có ai nhường ghế đâu. Nếu thấy có người đứng họ sẽ giả vờ đang ngủ ngay. Nếu bạn đã từng đi xe khách hay tàu hỏa ở Việt Nam bạn sẽ thấy những cảnh hoàn toàn ngược lại.
Bản tính tôi hay để ý nên nhiều lúc thấy buồn cười khi vài lần nhận ra rằng nếu có ghế trống thì đàn ông vẫn là người ngồi trước còn các cô gái sẽ chỉ được đứng thôi. Đấy là chuyện đi tầu, thế còn khi mang vác hành lý thì sao. Của ai người ấy vác. Đành rằng xã hội họ công bằng thật, nhưng nếu cho phép được chọn một trong 2 người đàn ông Nhật Bản hay Việt Nam trong trường hợp này thì chắc chắn tất cả phụ nữ thế giới sẽ chọn đàn ông Việt Nam ngay cho mà xem.
Ai cũng biết trong tình yêu cần có sự lãng mạn. Hồi mới đến Nhật và theo học lớp học tiếng Nhật lớp chúng tôi hay bàn về vấn đề này lắm. Mỗi nước 1 ý kiến. Khi bàn về câu nói “Lady is the first” một đứa người Nam Phi làm tôi phải bật cười vì nó nói ở Nam Phi mọi thứ hoàn toàn ngược lại (Man is the first). Nó nói thật đấy mặc dù lý do hơi buồn cười nên tôi không kể ra đây. Đến lúc bàn về chuyện đi xem phim, cô giáo nói ở Nhật mọi người ít đi xem phim lắm vì giá vé đắt (khoảng 1500yen).
Tôi hỏi “Vậy các cặp yên ương yêu nhau thì không đi xem phim à?” Câu trả lời là “Không họ thuê băng video về nhà xem chung.” Thật là lãng mạn phải không các bạn? Mà cô giáo tôi nói thật đấy vì mấy lần đi xem ở rạp chiếu phim Nhật mới thấy rạp vắng lắm. Chẳng bù cho các rạp chiếu phim Việt Nam lúc nào cũng chật níc các cặp uyên ương. Cũng xin nói thêm là vé xem phim phần lớn là do phái nam mời phái nữ đây chứ không có cảnh ai móc ví người nấy như bạn thấy ở đây đâu.
Khi được hỏi về con trai Việt Nam, tôi mới chỉ cần tả đến cảnh tối thứ Bảy các chàng trai khi gặp các cô gái đều cầm trên tay một bông hồng để tặng thì đã có biết bao nhiêu cô sinh viên từ nhiều nước nhìn tôi với ánh mắt “ngưỡng mộ”. Lúc đó tôi thật tự hào vì mình là đàn ông Việt Nam.
Có lẽ còn có rất nhiều chuyện khác để kể và bàn luận ở đây. Nhưng tôi phải xin phép về nhà đi chợ cho vợ đây. Hôm nay vợ tôi đi tập thể dục thẩm mỹ mà. Chỉ xin hỏi các bạn nữ Việt Nam một câu: “Bạn chọn đàn ông Việt Nam hay Nhật Bản?”
TKML