Bé gái lớρ 6 ôɱ ɱẹ пgɦẹп пgào kɦóc: “Mẹ cứ lấy ɫɦậп củɑ coп đi, coп xiп ɱẹ đừпg bỏ coп ɱà cɦếɫ”
Mẹ cứ yếu dần, đau và không làm gì được. Cô bé Xuân không rõ căn bệnh của mẹ, em chỉ láng máng nghe người lớn bàn nhau mẹ chỉ có thể sống được khi có ai cho thận để ghép. Sợ hãi mẹ sẽ chết, em ôm mẹ khóc: “Con cho mẹ thận của con đấy, con xin mẹ đừng chết mẹ ơi!”
20:34 28/07/2021
Nước mắt cô bé lớp 6 muốn hiến thận cứu mẹ
Gương mặt ngây thơ nhòe nhoẹt nước mắt, cô bé lớp 6 Lê Thị Xuân (thôn Can Xá, xã Cổ Bì, huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương) ôm chặt lấy mẹ trong căn buồng nhỏ, em oà khóc nức nở khi biết mẹ bệnh. Giọng em nghẹn lại: “Mẹ giấu con à, mẹ phải sống với con. Mẹ nhờ bác sĩ cứ lấy thận của con đi, mẹ đừng chết”. Tiếng khóc của Xuân đã làm chúng tôi nao lòng.
Bé Xuân lớp 6 đi học về là lại vào với mẹ, em nài nỉ mẹ nhờ bác sĩ "lấy thận của con ghép cho mẹ".
Nghe con gái nói, từng câu, từng chữ khiến chị đau như có trăm nghìn mũi dao cứa vào lòng.
Xuân khóc mà từng câu, từng chữ như mũi dao sắc ngọt cứa vào tâm can người mẹ nghèo tội nghiệp, gương mặt xám xịt với hai mắt đã vàng đục, chị Lanh nấc lên từng tiếng, xót xa: “Mẹ không sao, không sao thật mà. Con đừng nói thế con ơi”. Nói rồi hai mẹ con cứ ôm nhau khóc.
Nhiều năm qua chị Lanh chăm mẹ chồng bị tai biến.
Bên cạnh mẹ con chị Lanh là người mẹ chồng bị tai biến nằm liệt giường bao năm nhờ bàn tay chăm sóc của người con dâu, chị khẽ đỡ mẹ ngồi dậy, lúc này chúng tôi mới có dịp trò chuyện.
Chị bảo, ông mất mấy chục năm rồi, một mình mà tảo tần mò cua bắt ốc để nuôi con, giờ bà lại bị tai biến, lúc nhớ, lúc quên, lẫn hết cả rồi em ạ. Anh nhà chị thì bị bệnh gút, rồi viêm xương, hai đầu gối lúc nào cũng sưng to như cái bát nên có làm được gì đâu. Bản thân chị thì bị bệnh thận mấy năm nay, lần gần đây đi khám bác sĩ cho biết bệnh của chị đã ở cuối giai đoạn 3, phải chạy thận, còn phương pháp lâu dài là phải ghép thận”.
Vừa tâm sự, chị từ tốn khi cài lại chiếc cúc áo cho mẹ. Cụ Mắn cả cuộc đời quen với việc mò cua, bắt ốc nên ngay cả lúc này, khi đã về già và bị lẫn, cụ vẫn có thói quen xoa xoa đôi bàn tay gầy guộc, yếu ớt của mình xuống nền chiếu, miệng liên tục lẩm bẩm: “tôi phải đi mò cua đây”.
Bị căn bệnh suy thận đã nhiều năm nay, chị Lanh được bác sĩ cảnh báo phải nhập viện để chạy thận gấp.
Giấy tờ bệnh án của chị Lanh về căn bệnh suy thận mãn
Hết bị suy thận, gần đây chị lại phải mổ ruột thừa
Chứng kiến cảnh cụ quờ quoạng, trong lòng chúng tôi cũng thắt lại, xót xa. Thương mẹ, chị Lanh cũng liên tục gạt nước mắt, chị sụt sùikể: “Mẹ giờ gần như không còn nhớ gì cả, mẹ chỉ nhớ đi mò cua bắt ốc như thế thôi. Chân mẹ chị từ lâu không còn đi lại được nữa mà cứ bảo chị lấy cho mẹ cái xô mẹ ra đồng bắt cua”.
Mẹ già yếu là thế, hai đứa con thì còn nhỏ dại. Bé đầu là Lê Văn Cường đang học lớp 8 và bé Lê Thị Xuân đang học lớp 6. Đã mấy năm chiến đấu với căn bệnh thận khiến sức khỏe chị suy kiệt với làn da xám xịt và đôi mắt lúc nào cũng vàng ệch. Nhiều lần vì không vay được tiền nên chị đành phải ở lì trong nhà không đến viện mặc cho lời cảnh báo đặc biệt nghiêm trọng của bác sĩ.
Chị sợ chết vì các con còn nhỏ quá, chị còn muốn sống để chăm lo cho chúng nhưng mấy năm đi chữa trị, chị cũng đã hỏi vay nhiều rồi, giờ là cạn đường không mượn tiếp được nữa thì cũng là lúc căn bệnh suy thận nặng lên.
Hiểu được hoàn cảnh của mình nên chị Lanh chấp nhận việc mình sẽ phải chết nhưng nghĩ đến các con, chị không cam lòng.
Lần này đi khám về, bác sĩ báo căn bệnh đã nặng lên rất nhiều với việc quả thận đã suy yếu nghiêm trọng, phải can thiệp sớm. Sợ hãi và hoang mang khiến chị phải dấu nhẹm giấy tờ đi nhưng người qua lại, thăm hỏi cùng những câu chuyện vào ra khiến bé Xuân biết được mẹ đang không ổn. Cô bé run rẩy cứ khăng khăng đòi mẹ nhờ bác sĩ “lấy thận của mình, thay cho mẹ” khiến ai nghe thấy cũng không cầm lòng được.
Gương mặt ngây thơ, hồn nhiên, Xuân bảo: “Con nghe các bác bảo mẹ phải thay thận mới sống được. Trong nhà con bà thì già rồi, bố thì bị bệnh, chỉ còn 2 anh em con là khỏe mạnh thôi. Con cho mẹ thận để mẹ sống với con”. Lời cô bé lớp 6 khiến chúng tôi hoàn toàn bất ngờ và bị “sốc” bởi suy nghĩ táo bạo xuất phát từ việc sợ hãi mẹ sẽ chết.
Ôm con vào lòng, chị Lanh lại khóc nức nở như thể có biết bao nhiêu nước mắt chị đều chắt ra cả vì không kìm lòng được trước đứa con bé bỏng của mình.
Đúпg 0 giờ пgày 1/8, Tɦầп Tài cɦỉ đícɦ dɑпɦ 3 coп giáρ đếп NHẬN LỘC, ɫiềп пɦiều đếɱ ɱỏi ɫɑy cũпg kɦôпg ɦếɫ
Bước sαпg ɫɦáпg 8 ʋậп số củα пɦữпg coп giáρ пày ɓắɫ ᵭầᴜ có пɦiềᴜ ᵭổi ɫɦαy ɫícɦ cực, ɫừ côпg ʋiệc ᵭếп ɫiềп ɫài ᵭềᴜ ɫăпg пɦαпɦ ᵭáпg kể.