Bố ɱấɫ, ɑпɦ bế eɱ 14 ɫɦáпg đi ɫìɱ ɱẹ пɦưпg ɱẹ kɦôпg пɦậп: “Tɑo có cuộc sốпg ɱới rồi, 2 đứɑ ɱày đừпg ρɦiềп ɫɑo пữɑ”

“Bố mất rồi mẹ ạ. Mẹ cho anh em con ở cùng với mẹ được không mẹ”. “Vớ vẩn. Tao có cuộc sống mới rồi, 2 đứa mày đừng phiền tao nữa về với ông bà nội đi…”.

21:52 24/08/2021

Em nó được 7 tháng thì bố mẹ nó ra tòa ly hôn. Ngày mẹ rời khỏi nhà nó có ôm lấy tay mẹ hỏi:

– Sao mẹ lại đi, mẹ không thương anh em con nữa à?

– Mẹ phải đi, mẹ không thể ở đây để làm người hầu cho bố mày trong cái nhà trọ để khổ cả đời được. Mày xem bố mày có ra hồn người nữa đâu, ốm đau dặt dẹo thế kia. Lúc nào có tiền mẹ sẽ gửi về cho 2 anh em, cố gắng chăn em nhé.

Hóa ra mẹ nó chê nhà nghèo khổ nên quyết định bỏ đi. Nó vẫn nhớ như in những đêm em khát sữa khóc, bố mệt nhưng vẫn phải bồng em, miệng thì ho sù sụ. Có lúc bố mệt quá thiếp đi, em khóc nó vội vàng bò dậy bồng em thay bố để bố nghỉ, sáng mai bố lại phải đi làm.

Từ ngày mẹ đi một mình bố lo làm kiếm tiền nuôi anh em nó. (ảnh minh họa)

Từ ngày mẹ đi một mình bố lo làm kiếm tiền nuôi anh em nó. Có hôm nó thấy bố ho suốt đêm nhưng sáng hôm sau vẫn dậy đi làm. Nó hỏi bố:

– Bố ho nhiều thế sao bố không nghỉ ở nhà hả bố?

– Bố uống mấy viên thuốc đỡ rồi. Bố mà không đi làm thì lấy tiền đâu mua sữa cho em, phải cố thôi con à. Em còn nhỏ mà thiếu sữa thì tội em lắm.

Vậy là bố nó lại đi làm để nó ở nhà trông em. Nhưng sức khỏe bố nó cứ yếu dần đi. Lúc em nó được 14 tháng tuổi thì bố không qua được. Bố mất để lại cho nó 5 triệu và dặn: “Con bế em đi tìm mẹ, địa chỉ bố viết ở đây. Mẹ thương các con mẹ không bỏ mặc các con đâu”.

Bố mất còn chẳng có quan tài chôn, hàng xóm thương tình mua cho bố nó cỗ quan rồi giúp anh em nó đưa bố về nơi an nghỉ cuối cùng. Trong lúc mọi người đang bàn tính sẽ tìm ai chăm nuôi anh em nó thì nó đã ôm đứa em 14 tháng cùng với ảnh thờ của bố đi tìm mẹ.

Hóa ra mẹ vẫn sống cùng thành phố với bố con nó chứ mẹ không đi đâu xa cả chỉ có điều khu mẹ ở là khu trung tâm thành phố chứ không phải cái nơi toàn nhà trọ ọp ẹp như trước đây gia đình nó sống. Chú lái xe ôm tìm nhà theo địa chỉ rất nhanh. Chú ấy còn giúp anh em nó bấm chuông cửa nữa.

Khoảng 5 phút thì có người phụ nữ bước ra, nó đã nhận ra đúng là mẹ mình rồi. Nó reo to:

– Mẹ… mẹ ơi… Mẹ ơi…

Giường như cũng nhận ra 2 đứa con, mẹ nó toan quay vào nhưng có lẽ thấy có người xe ôm ở đó nên mẹ nó lại đi thẳng ra cổng:

– Ai bảo con mẹ ở đây?

– Bố cho bọn con địa chỉ ạ, chắc có lần đi làm bố đã thấy mẹ.

– Sao không ở nhà với ông ấy, bồng em đến đây làm gì?

– Bố mất rồi mẹ ạ. Mẹ cho anh em con ở cùng với mẹ được không mẹ. Anh em con nhớ mẹ lắm.

2 anh em tìm mẹ nhưng mẹ lại không nhận con (Ảnh minh họa)

– Vớ vẩn. Tao có cuộc sống mới rồi, 2 đứa mày đừng phiền tao nữa về với ông bà nội đi...

Rồi mẹ nó rút trong túi ra tờ 500 ngàn đưa cho chú lái xe ôm:

– Anh chở chúng nó ra bến xe rồi bắt giùm tôi chuyến xe về H.Y hộ tôi cái. Nhà ông bà nội nó ở đấy.

– Mẹ ơi cho anh em con ở với mẹ đi, anh em con muốn ở với mẹ cơ.

Mẹ nó không nói gì thêm quay vào nhà luôn. Nó không ngờ mẹ lại dứt ruột bỏ rơi anh em nó. Giờ thì đành về nương nhờ ông bà nội thôi vì ở đây anh em nó biết sống ao. Anh em nó ôm ảnh bố về quê nội, mẹ có cuộc sống mới rồi, coi như anh em nó mồ côi cả cha lẫn mẹ còn đâu.

Tags:
Đưɑ coп lêп TPHCM cɦữɑ bệпɦ, cɦɑ coп ɱắc kẹɫ quɑy quắɫ ɫroпg ρɦòпg ɫrọ: 'Sốпg пɦờ пɦữпg bữɑ cơɱ ɫừ ɫɦiệп'

Đưɑ coп lêп TPHCM cɦữɑ bệпɦ, cɦɑ coп ɱắc kẹɫ quɑy quắɫ ɫroпg ρɦòпg ɫrọ: "Sốпg пɦờ пɦữпg bữɑ cơɱ ɫừ ɫɦiệп"

Hơn 2 tháng nay cha con anh Hưng bị mắc kẹt trong phòng trọ tại TPHCM bởi "cơn bão" Covid-19. Đã quá hạn đưa cậu bé nhập viện mà người cha không biết phải xoay xở đâu ra tiền.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất