Bước đườпg cùпg củɑ пgười cɦɑ bị uпg ɫɦư ɦốc ɱũi ôɱ 2 đứɑ coп ɫɦơ dại: "Coп sợ cɦɑ cɦếɫ, kɦôпg sốпg cùпg ɫụi coп пữɑ"
Troпg căп пɦà ɫìпɦ ɫɦươпg пằɱ sâu ɫroпg ấρ Trà Ốɫ, ɫiếпg rêп lɑ đɑu đớп củɑ ɑпɦ Viпɦ kɦiếп 2 đứɑ coп пɦỏ sợ ɦãi. Mấy ɫɦáпg quɑ, cuộc sốпg củɑ giɑ đìпɦ ɑпɦ cɦìɱ ɫroпg bế ɫắc kɦi sự sốпg củɑ ɑпɦ cɦỉ còп được đoпg đếɱ bằпg пgày…
02:16 17/05/2021
Vợ đi sinh cũng là lúc chồng lên bàn mổ giành giật sự sống
"Mẹ ơi, bao giờ cha mới đi chữa bệnh nữa, cha không sao phải không mẹ" – Nghi (11 tuổi) thỏ thẻ vào tai mẹ, rồi quay sang chơi đùa với đứa em gái vừa tròn 7 tháng tuổi.
Căn bệnh ung thư hốc mũi của anh Vinh khiến 3 mẹ con chị Trân rơi vào cảnh cùng cực, chạy vạy khắp nơi để chữa bệnh cho chồng.
Loay hoay chuẩn bị bữa cơm chiều cho cả gia đình, chị Dương Thị Huyền Trân (31 tuổi, ngụ xã Tân An, huyện Càng Long, Trà Vinh) chốc chốc lại hướng ánh nhìn về phía anh Lê Văn Vinh (32 tuổi), chua xót.
Căn bệnh ung thư đã khiến anh Vinh từ trụ cột gia đình giờ trở thành gánh nặng, bám víu lấy vợ con trong cảnh túng quẫn nợ nần. Ngồi trước cửa nhà, anh Vinh khẽ quệt nước mắt, đưa đôi tay sần sùi sờ lên vết thương bị hoại tử, phình to nơi sống mũi.
Sau đợt phẫu thuật đầu tiên, bệnh ung thư của anh Vinh đã di căn, ngày một lan rộng khiến khuôn mặt anh biến dạng, mũi phình to.
"Lúc anh biết mình bệnh, anh bị chảy máu cam hoài, cứ nghĩ không có sao, vẫn gắng ở Bình Dương làm công ty gỗ để gửi tiền về quê, dành dụm cho vợ sinh em bé, có ngờ đâu bệnh ngày một nặng, phải phẫu thuật luôn", anh Vinh tâm sự.
Theo anh Vinh, lúc anh lên bàn mổ ở TP.HCM cũng là thời điểm chị Trân hạ sinh đứa con gái thứ 2 sau 10 năm trời mong ngóng. Cứ tưởng rằng sau ca phẫu thuật, anh Vinh sẽ được sống những tháng ngày hạnh phúc bên vợ cùng 2 đứa con gái. Trớ trêu thay, đầu năm 2020, căn bệnh ung thư lại tái phát, di căn khiến hốc mũi anh Vinh ngày một phình to, lở loét rất đau đớn.
Tuy vẫn còn đi đứng được nhưng sức khỏe của anh Vinh khá yếu, mọi sinh hoạt đều nhờ vào sự chăm sóc của chị Trân.
Vì không có tiền đi tái khám, vợ lại vừa sinh em bé nên suốt mấy tháng trời, anh Vinh đành ở nhà điều trị thuốc nam nhưng bệnh ngày một nặng hơn.
"Chồng em nói nó đau nhức quá, không có chịu nổi nữa, giờ mổ đi chết thì chết chứ đau lắm, sau đó gia đình em mới đi cầu xin bà con hàng xóm vay mượn tiền, đưa lên BV Ung bướu TP.HCM để khám. Nhưng mà…", nói đến đây, chị Trân rớt nước mắt.
Số tiền mà gia đình chị Trân vay mượn bà con, họ hàng để chữa bệnh cho anh Vinh đã lên đến 100 triệu.
Mỗi lần vô thuốc, tính cả chi phí đi lại từ Trà Vinh lên Sài Gòn, tiền thuốc men lên đến 20 triệu đồng, đây là một số tiền quá lớn đối với gia đình anh Vinh thời điểm hiện tại.
"Bác sĩ nói không còn xạ trị được nữa, phải vô thuốc để cầm cự. Chi phí mỗi lần vô thuốc là mười mấy triệu, chồng em mới vô thuốc được có 3 lần, giờ hết tiền rồi, không ai cho mượn nữa, em chẳng biết tính sao".
Do bệnh đã di căn, các bác sĩ cho biết cách duy nhất để giữ được mạng sống cho anh Vinh là phải vô hóa chất liên tục, chờ đợi đến khi mủ trong mũi giảm mới tiến hành phẫu thuật lần 2. "Giờ em cũng không biết đích đến là khi nào, em vẫn hi vọng chồng em được sống, em sợ không còn tiền nữa, chồng em sẽ chết dần chết mòn", chị Trân bật khóc.
Căn nhà nhỏ đã không còn tiếng nói cười kể từ lúc anh Vinh mang trong mình căn bệnh quái ác.
"Con sợ cha không còn sống với con nữa"
Kể từ ngày anh Vinh mắc bệnh, mọi gánh nặng cơm áo gạo tiền đều đổ dồn lên đôi vai gầy yếu của chú Lê Văn Hai (60 tuổi, bố anh Vinh). Dù là thương binh hạng 4/4 nhưng chú Hai vẫn gắng gượng đi phụ hồ để kiếm tiền trang trải mọi chi tiêu trong nhà.
Chú Hai chua xót khi nói đến đứa con trai bất hạnh của mình.
"Lúc trước chú lên TP.HCM làm, công việc cũng ổn định, chứ giờ con bệnh phải về đây để mà lo cho nó. Thằng Vinh là con út, chú không muốn nó chết dần như vậy, 2 đứa cháu còn nhỏ quá, mà vay mượn bà con, xóm làng 100 triệu rồi, giờ đâu còn ai cho mượn nữa đâu", chú Hai nghẹn lời.
Công việc mỗi ngày của chú Hai là phụ hồ cho nhà thầu với mức hơn 200 ngàn đồng, thu nhập chỉ đủ trang trải tiền cơm ngày 3 bữa cho cả nhà, còn khoản chữa bệnh cho anh Vinh, chú chẳng biết xoay xở ở đâu.
Căn nhà tình nghĩa được nhà nước trao tặng là nơi che mưa nắng của 6 người trong gia đình chú Hai.
Ước mơ lớn nhất của anh Vinh là có thể kéo dài sự sống để bên cạnh 2 đứa con gái lâu nhất có thể.
"Giá mà căn nhà này của mình còn cầm cố, bán được cho người ta chứ nhà tình nghĩa nhà nước tặng, mình đâu thể làm gì khác", chú Hai xúc động.
Ngoài công việc của chú Hai, cô Bé (59 tuổi, mẹ anh Vinh) và chị Trân nhận thêm hạt điều về nhà để làm nhưng chỉ đủ lo sữa tã cho đứa con gái út.
Nghi bật khóc khi nghĩ đến một ngày nào đó, người cha thân yêu không còn trên đời.
Ngồi bên cạnh anh Vinh, Lê Thị Mộng Nghi (11 tuổi) rớm nước mắt khi nhìn thấy vết thương trên sống mũi của bố. "Dạ con học lớp 4, con thấy cha con sợ lắm. Con sợ cha không có sống với con nữa, đi học mấy bạn hay hỏi cha con sao rồi. Cũng có vài bạn chọc con, nói cha con nhỏ đó bị bệnh đừng có chơi cùng, con buồn nhưng không cãi lại mấy bạn, con thương cha lắm", Nghi bật khóc.
Dù chỉ mới học lớp 4 nhưng Nghi cảm nhận rất rõ những khó khăn mà gia đình em phải gánh chịu, ngoài giờ học, em về nhà phụ mẹ làm những công việc nhà, chăm sóc em gái.
Mỗi lần nhìn thấy 2 đứa con gái, anh Vinh lại không kiềm được xúc động, trách bản thân mình không thể làm chỗ dựa cho các con.
Nắm lấy đôi bàn tay của anh Vinh, Nghi thỏ thẻ: "Con ước cha hết bệnh, cha sống với con, mẹ và em Vy".
Trong căn nhà trống, 4 cha con anh Vinh ngồi sát lại bên nhau, chị Trân chẳng biết những ngày tháng tiếp theo, gia đình chị sẽ đối mặt với điều gì khi không còn khả năng để vào thuốc cho anh Vinh.
"Anh chỉ biết cầu xin mọi người cho anh thêm cơ hội sống bên cạnh 2 đứa con" - anh Vinh nghẹn lời.
Đang theo học lớp 4, Nghi cho biết sau này em muốn được làm bác sĩ để có thể chữa bệnh cho bố và mọi người.
"Anh từng nghĩ đến việc bỏ cuộc, chọn cái chết để gia đình bớt khổ nhưng mà thấy 2 đứa con còn nhỏ quá, anh không dám từ bỏ. Giờ anh chỉ biết cầu mong sống được ngày nào hay ngày đó, được thấy 2 đứa con lớn lên thêm 1 ngày là anh mãn nguyện rồi. Dù cho có đau đớn về thể xác, anh cũng ráng chịu đựng", anh Vinh tâm sự.
Nhìn ánh mắt ngây dại của 2 đứa trẻ, đứa con gái út hồn nhiên cười đùa với bố dẫu cho khuôn mặt của anh Vinh bị biến dạng, lở loét, chúng tôi hi vọng một điều kỳ diệu đến với gia đình. Anh Vinh có thêm điều kiện để tiếp tục đi chữa bệnh, 2 đứa con khờ không phải chịu cảnh mất cha…
Mong rằng phép nhiệm màu sẽ xuất hiện, căn bệnh quái ác của anh Vinh sẽ được chữa lành!
Bɑ bước giúρ ɱùi ɫɑпɦ củɑ cuɑ, cá, ɫôɱ, ɱực biếп ɱấɫ
Các loại cuɑ, cá, ốc, ɱực ɫừ biểп ăп rấɫ пgoп và bổ dưỡпg пɦưпg ɫɦườпg có ɱùi vị ɫɑпɦ kɦá kɦó cɦịu, пếu kɦôпg kɦử ɦếɫ ɱùi sẽ kɦiếп ɱóп ăп giảɱ đi vị пgoп пgọɫ vốп có.