Chuyện về đồng nghiệp Nhật…
Nếu bỏ qua những thành phần luôn có ác cảm với người gai thì chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có những người đồng nghiệp vô cùng tử tế đầy ắp tình người. Và tôi cũng thế…
13:00 02/11/2020
Tôi cũng có thằng bạn người Nhật đi làm cùng suốt 3 năm. Sáng nào cũng đến phòng chở mình đi làm, tối lại chở mình về. Từ hồi mới sang Nhật bập bẹ a i ư ê ô hắn phải dùng đến cả ngôn ngữ cơ thể để nói chuyện với mình nhiều khi vẫn không hiểu nên làm sai tùm lum nhưng hắn vẫn vui vẻ chỉ dậy mình đến nơi đến chốn. Suốt từ lúc mới sang Nhật bỡ ngỡ cho đến tận bây giờ khi đã kết thúc 3 năm TTS hắn dậy mình đủ thứ cả trong công việc lẫn tiếng Nhật, sửa phát âm cho mình rồi chém gió tâm sự đủ thứ trên đời.
Ngày cuối cùng làm việc mình chào hắn ra về, tự nhiên thấy mắt hắn đỏ, hắn bắt tay mình và ôm mình đập đập vào lưng 3 cái rõ đau hắn nói “Về Việt Nam mày cũng phải cố gắng như 3 năm ở bên Này nhé.
Ba năm bên Nhật khó khăn thế nào mày còn vượt qua được cơ mà” mình cũng rơm rớm nước mắt mình trêu hắn là “Nhớ đi ナンパ (thả thính) mà kiếm người yêu nhé, ai lại 29 tuổi không chịu đi kiếm người yêu suốt ngày game game game” hắn lại cười khà khà bảo rằng 40 tuổi mới lấy vợ hoặc có thể là hắn không lấy vợ rồi hắn đi về nhưng không quên câu nói quen thuộc “tao mua coca cho mày nhé.” méo hiểu sao hắn nghiện coca dễ sợ, cứ hôm nào đi làm về mệt mệt là hắn lại ghé vào cây bán hàng tự động mua 2 chai coca rồi dúi cho mình một chai, có hôm mình tranh mua thì hắn bảo để tao mua cho, còn mày để dành tiền gửi về bề tô na mư còn có tiền lấy vợ (mình với hắn cứ hay trêu nhau là sau này không lấy vợ, thằng nào lấy vợ thằng đấy làm chó= hắn nhìn mình xong cười và ẳng ẳng lên mấy câu nhưng vẫn không quên câu nói: tao không lấy vợ đâu.
Nghe hắn nói tiết kiệm tiền gửi về mà cảm động thật sự, giữa một đất nước xa lạ, một đất nước mà người ta vẫn thường nói là đất nước “trư mê tai hi tộ ba ka ri” lại có người sống tử tế với mình đến vậy.
Mặc dù mình chẳng thích uống coca mấy nhưng thấy hắn khen ngon rồi nào là thích uống coca từ bé nên mình cũng gật gù hùa theo là tao cũng thích uống…ờ..ờ..coca ngon lắm…kể từ lần đó hắn chỉ có mua coca cho mình. Nghỉ làm cũng lâu lâu rồi cứ tưởng lần này hắn không mua, ai ngờ hôm nay hắn mua xong vào phòng mình đưa nhưng mình không có nhà nên hắn bỏ vào hòm thư cùng tờ giấy nhỏ “帰国しても ガンバって!!ワタナベ – là tên của nó” tự nhiên thấy trong lòng bình yên đến lạ…
Edit: Anh em cứ cà khịa tôi. Mặc dù tôi với nó chưa có người yêu nhưng anh em tôi vẫn là zai thẳng tắp luôn nhé.
Người Nhật mà….không phải tự nhiên người ta tốt với mình như vậy. Công ty mình công việc nặng nhọc mà lương cũng thấp nên từ những năm 2011 2012 cũng có sempai nhưng trốn ra ngoài rồi. Hồi mới sang thằng bạn Nhật nó vẫn bảo mình là ”không biết mày chịu được đến bao giờ hay là cũng trốn như thằng Đ (Đ là sempai đã trốn)” tôi mới cười và bảo nó rằng ”dù có khó khăn thế nào tao cũng không bao giờ trốn đâu” mình cũng chỉ nghĩa là cố gắng ở lại làm để không ảnh hưởng đến các bạn đi sau và cũng là để hình ảnh hưởng VN trong mắt người Nhật ở công ty mình tốt hơn phần nào đó.
Theo Hoàng Quốc Tuân
Ăп cơm пguội hâm lại không khác gì "ăп chấɫ ᵭộc" пếᴜ không làm ᵭúпg пhư hướng dẫп пày
Ăn cơm ngᴜội hoàn toàn an toàn không gây ngộ ᵭộc như nhiềᴜ ᵭồn ᵭoán, tᴜy nhiên nếᴜ bảo qᴜản không tốt, dinh dưỡng từ cơm ngᴜội này sẽ bị hao hụt và biến chất rất nhiềᴜ.