Cô gái lớρ 6 viếɫ ɫâɱ ɫɦư пgɦẹп пgào: "Moпg ɱọi пgười cứu lấy ɱẹ eɱ”
Cɦứпg kiếп пgười ɱẹ củɑ ɱìпɦ bị căп bệпɦ uпg ɫɦư vú quái ác, Bảo Aпɦ ɦi vọпg sẽ có ρɦéρ ɫɦầп đếп với ɱẹ. Cô gái viếɫ ɫâɱ ɫɦư rớɫ пước ɱắɫ gửi đếп báo Dâп ɫrí ɱoпg ɱọi пgười dɑпg ɫɑy cứu ɱẹ eɱ.
20:54 30/06/2021
Tâm sự đắng lòng của cô bé lớp 6 : "Có phép nào cứu mẹ em với".
Cuối năm 2019, mẹ của Bảo Anh phải nghỉ dạy để chiến đấu với căn bệnh ung thư quái ác. Trải qua 8 lần truyền hóa chất chị Hoàng Thúy Ngọc (SN 1980) đang đối diện với thần chết hơn lúc nào hết. Em trai của Bảo Anh còn quá nhỏ nhưng sức khỏe không được tốt…. Trong cơn khốn cùng, cô bé lớp 6 thốt lên nghẹn ngào: “Có phép màu nào cứu mẹ em với".
Xúc động bức thư con gái khẩn cầu: "Mong mọi người hãy cứu lấy mẹ em”
“Đã bao đêm rồi em không dám ngủ, vì sợ mọi thứ sẽ biến mất khi mình mở mắt ra. Mái tóc xanh mướt của mẹ ngày nào giờ chỉ còn lại cái đầu trọc lóc trơ trọi vì những lần truyền hóa chất, ngực mẹ đã bị cắt đi một bên vú và giờ lại tiếp tục ư?. Còn bố, một người ốm yếu giờ đang một mình gồng gánh cho cả gia đình. Nhìn sang đứa em trai nằm bên cạnh trông rất tội nghiệp. Em mới chỉ học lớp 3 thôi nhưng mỗi khi trái gió trở trời bệnh đa khớp lại tái phát khiến em phải chịu đau đớn… Gia đình em đang đứng trước vực thẳm, đang chìm dần vào bóng đen… Có phép thần nào có thể cứu giúp gia đình e với”.
Sau 8 lần truyền hóa chất, chị Ngọc trở nên tiều tụy.
Bức thư của Nguyễn Hoàng Bảo Anh (học sinh lớp 6, trường THCS, xã Nghĩa Xuân, Qùy Nghệ An) gửi đến báo Dân trí thôi thúc chúng tôi tìm về gia đình em. Căn nhà cấp 4, nằm sâu dưới xóm nhỏ, cái nắng chói chang của mùa hè dọi vào làm cho không gian thêm ngột ngạt hơn.
Rót ly nước mời khách, Bảo Anh tâm sự: “Mấy hôm nay bố đưa mẹ đi viện để chuyền hóa chất, hai chị em phải tự lo cơm nước chú ạ! Đi học về, cháu tự nhóm lửa thổi cơm rồi chạy ra vườn hái rau vặt vì không còn tiền mua thức ăn. Hôm nay bố, mẹ cháu về nên cháu đỡ vất vả hơn”.
Nhiều năm liền chị Ngọc là giáo viên dạy giỏi nhưng giờ đây con đường đến trường đang dần khép lại vì trọng bệnh.
Thấy khách đến, chị Ngọc cố nhấc người ngồi lên kể: “Hai vợ chồng tôi cưới nhau vào năm 2007, rồi lần lượt sinh được 2 cháu Nguyễn Hoàng Bảo Anh (2008) và Nguyễn Trọng Gia Bảo (2011)".
Hạnh phúc của gia đình nhỏ khiến ai cũng ao ước. Hàng ngày công việc của chị Ngọc là đi dạy còn anh Nguyễn Trọng Đại (SN 1979) làm nghề tự do. Cuộc sống không được dư giả nhưng cũng vừa nuôi đủ gia đình.
Để có tiền trang trải cho gia đình và cho vợ đi chữa bệnh, anh Đại phải đi làm công nhân thời vụ nhưng công việc luôn thất thường.
Trước đây khi mẹ còn khỏe, hai chị em Bảo Anh chưa bao giờ phải chịu cảnh cơ cực thiếu thốn như bây giờ. Những tai ương ập xuống khiến gia đình bé nhỏ này lâm vào cảnh cùng cực.
Cuối năm 2019, chị Ngọc thấy trong người không khỏe nên đã đi thăm khám thì tá hỏa biết mình bị căn bệnh ung thư vú quái ác.
Sau nhiều tháng điều trị với 8 lần truyền hóa chất, chị Ngọc đang đối diện với “thần chết” hơn lúc nào. Thương vợ, anh Đại dốc hết sức làm ngày lẫn đêm để kiếm tiền cho vợ chữa bệnh. Mọi tài sản trong nhà đã bán hết, mảnh đất của gia đình anh cũng phải cầm cố ngân hàng để mua thuốc cho vợ.
Bảo Anh chỉ biết khẩn cầu: “Có phép màu nào cứu mẹ em với!'.
Cả gia đình bây giờ chỉ biết nhìn những ngày công làm thuê, làm mướn của anh Đại. “Hàng ngày ai thuê gì tôi cũng làm, miễn là có tiền trang trải cho gia đình là được. Đã gần một năm nay công việc thất thường vì phải đưa vợ đi bệnh viện nên không có thu nhập nữa”, anh Đại buồn bã cho biết.
Trải qua cuộc phẫu thuật cắt bỏ một bên bầu ngực, 8 đợt truyền hóa chất sức khỏe của chị Ngọc hoàn toàn suy kiệt. Từ khi biết mình mang trọng bệnh, hàng tháng chị Ngọc phải truyền hóa chất. Mỗi lần như thế chi phí lên tới hàng chục triệu đồng. Những gì có thể bán đã bán hết để chữa bệnh. Giờ phải đi viện thường xuyên nhưng chi phí không biết nhìn đâu ra.
Bữa cơm của hai chị em chỉ có canh cà.
Chị Ngọc trào nước mắt: “Ngày hẹn tái khám đến rồi nhưng biết lấy tiền đâu mà đi. Thôi đành phó mặc cho trời. Chỉ thương con Bảo Anh, thằng Bảo, chúng còn bé nhưng không biết tương lai sẽ đi về đâu?”.
Nói về hoàn cảnh chị Ngọc, cô giáo Trần Thị Mai chia sẻ: “Cô Ngọc là giáo viên môn Lịch Sử luôn đạt giáo viên dạy giỏi trong nhiều năm liền, một người phụ nữ hiền lành đức độ. Hoàn cảnh bây giờ quá éo le vì chi phí chữa bệnh lên tới hàng trăm triệu đồng. Tôi hi vọng rằng sẽ có một cánh cửa mới sẽ mở ra để cô Ngọc tiếp tục đến trường, gieo chữ cho các em”.
Mặc dù hoàn cảnh éo le nhưng chị em Bảo Anh luôn học rất giỏi.
Thầy Lê Văn Thuận – Hiệu trưởng trường THCS Nghĩa Xuân, huyện Qùy Hợp cho biết: “Cô Ngọc là một giáo viên giỏi của nhà trường trong nhiều năm liền. Hiện tại cô Ngọc đang xin nghỉ dạy để đi chữa bệnh, hoàn cảnh rất éo le. Chúng tôi mong rằng cộng đồng, nhịp cầu nhân ái của báo Dân trí sẽ giúp cô vượt qua hoàn cảnh để tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp trồng người”.
Rơi vào hoàn cảnh cùng cực, chị Ngọc chỉ biết đành phó mặc số phận cho ông trời.
“Mỗi đêm học xong, em lại đến bên mẹ, ôm choàng rồi khóc. Em không dám ngủ, em sợ khi mình mở mắt ra mẹ của em sẽ không còn nữa. Em trai em còn nhỏ quá… Có phép màu nào cứu được gia đình em không?”- Bảo Anh khóc òa.
Chia tay gia đình trong cái nắng nóng ngột ngạt của chảo lửa miền Trung. Trên đôi mắt ngây thơ của Bảo Anh đỏ ngầu lẫn trong những giọt mồ hôi chát mặn lăn dài trên khuôn mặt làm cho chúng tôi không cầm được nước mắt, cầu mong các nhà hảo tâm dang tay cứu giúp gia đình em khi còn chưa quá muộn...
Rớɫ пước ɱắɫ cảпɦ ɦɑi đứɑ ɫrẻ bơ vơ sɑu kɦi пgười ɱẹ kéo ɫôɱ ɫɦuê quɑ đời
Là ɱẹ đơп ɫɦâп пuôi ɦɑi đứɑ coп пɦỏ cùпg bố ɱẹ già yếu bạo bệпɦ пêп cɦị Tɦiệп luôп cậɫ lực làɱ việc. Troпg ɱộɫ lầп đi kéo ɫôɱ ɫɦuê, cɦị kɦôпg ɱɑy bị quạɫ пước đậρ vào đầu, ɫử voпg.