Cô gái sợ không ai nấu cơm cho mình - câu chuyện về thất bại dạy con
Khi vào viện thăm mẹ, cô gái đã nói: "Mẹ nằm ở đây rồi thì ai nấu cơm cho con?".
21:00 18/07/2019
Cựu bộ trưởng năng lượng Mỹ Steven Chu kể câu chuyện về gia đình một người bạn như sau:
"Tôi có một người bạn ở Trung Quốc bị ung thư cổ tử cung, sắp tiến hành phẫu thuật, cả nhà phải vào đó để chăm sóc, trừ cô con gái 22 tuổi. Khi vào viện thăm mẹ, cô gái đã nói: "Con không ở bệnh viện được vì con đâu phải bác sĩ, con biết làm gì bây giờ?". Đồng thời cô không quên quay lại nói với mẹ: "Mẹ nằm ở đây rồi thì ai nấu cơm cho con?".
Điều lo lắng nhất của cô gái 22 tuổi này khi mẹ nằm viện không phải là sức khỏe của mẹ mà chỉ là ai sẽ nấu cơm bởi từ bé cô đã không được dạy điều đó.
Kết thúc câu chuyện của mình, Steven Chu khẳng định: "Thất bại lớn nhất của cha mẹ là cung cấp đầy đủ cho con cái mọi thứ nhưng không dạy chúng kỹ năng trở thành người độc lập".
Steven Chu kể rằng ngay từ nhỏ bố mẹ đã hướng dẫn ông các kỹ năng để làm việc nhà như nấu ăn, quét dọn. "Đối với trẻ em, làm việc nhà đồng nghĩa với luyện tập sự khéo léo", ông nói.
Theo ông, nấu ăn giống như một buổi thí nghiệm, trẻ có thể được rèn luyện khả năng tập trung và giải quyết vấn đề. "Mở tủ lạnh, lấy một nguyên liệu duy nhất ra và làm một bữa ăn ngon. Từ nguồn nguyên liệu bị hạn chế như vậy, bạn có thể sáng tạo ra những món mới, đó chính là tư duy sáng tạo và muốn thay đổi", ông chia sẻ.
Cũng theo vị cựu bộ trưởng này thì những công việc tưởng chừng đơn giản như thu gọn và sắp xếp quần áo thành những loại riêng biệt cũng giúp trẻ tăng khả năng lưu trữ và phân loại. Hay như việc quan sát bố mẹ nấu nướng và tự nấu cho bản thân cũng rèn luyện khả năng quan sát và kỹ năng bắt chước hành động.
Ngay cả những điều nhỏ bé đơn giản như tưới hoa mỗi ngày cũng là một cách để rèn luyện gu thẩm mỹ của trẻ em.
"Có những việc tuy vặt vãnh, nhỏ nhặt nhưng lặp đi lặp lại thường xuyên sẽ giúp cho đứa trẻ được luyện về kỹ năng vận động, giúp cho đôi tay trở nên khéo léo. Những việc đó không chỉ giúp trang bị kĩ năng thực tế mà còn giúp trẻ sớm hình thành tính cách độc lập về sau. Điều này giúp trẻ có một đôi tay cần cù đến suốt đời", Steven Chu nhấn mạnh.
Cựu bộ trưởng năng lượng Mỹ Steve Chu cho rằng: Trẻ em làm việc nhà đồng nghĩa rèn luyện sự khéo léo. Ảnh: Uml.edu.
Làm việc nhà giúp trẻ độc lập
Khi bố mẹ dạy con biết làm việc nhà từ bé chính là tạo cơ hội cho trẻ biết sống tự lập. Nếu không dạy trẻ làm việc nhà thì mãi mãi sẽ không bao giờ biết làm.
Không có cha mẹ nào có thể chắc chắn bảo vệ con cái mình suốt đời. Vậy làm thế nào để những đứa con có thể sống độc lập sau khi rời khỏi bố mẹ?
724 thanh niên tham gia vào một nghiên cứu của Đại học Havard đã chứng minh trẻ em làm việc nhà có tương lai tốt đẹp hơn.
Vào năm 1938, công trình nghiên cứu có tên Grand Study của chủ nhiệm khoa vệ sinh dịch tễ trường Đại học Harvard - giáo sư Arlie Bock - thu hút mạnh mẽ sự quan tâm của giới khoa học.
Giáo sư Arlie Bock đã theo dõi một nhóm người từ khi còn trẻ đến cuối đời, chú ý những bước ngoặt trong cuộc đời, ghi chép lại một cách cẩn thận trạng thái tâm lý của họ.
268 nam sinh viên ưu tú của Đại học Harvard và 456 thanh niên sinh ra trong các gia đình nghèo ở gần Boston, Mỹ được tìm hiểu, phân tích toàn diện trong hơn 75 năm. Hiện nay, có khoảng 60 người vẫn còn sống khỏe mạnh và vẫn tiếp tục tham gia vào cuộc nghiên cứu, hầu hết họ đã trên 90 tuổi.
Vào năm 2015, người chịu trách nhiệm đời thứ 4 của công trình nghiên cứu Grand Study là giáo sư Robert Waldinger đến từ khoa Y Đại học Harvard đã giới thiệu thành quả nghiên cứu của họ trên diễn đàn TED Talks.
Giáo sư Robert Waldinger giới thiệu thành quả nghiên cứu 724 người trong vòng 75 năm. Ảnh: johnwernerphotography.
Một trong những điểm chú ý của nghiên cứu là:
Thu nhập bình quân của những đứa trẻ thích làm việc nhà cao hơn 20% so với trẻ không làm việc nhà.
Giữa nhóm trẻ làm việc nhà và không làm việc nhà thì tỷ lệ có việc làm là 15:1 ở tuổi trưởng thành và tỷ lệ tội phạm là 1:10.
Có lẽ trong mắt các phụ huynh, làm việc nhà chỉ là công việc chân tay đơn giản, không tốn công sức. Thế nhưng từ nghiên cứu trên có thể thấy ý nghĩa mà nó mang lại to lớn hơn nhiều.
"Ngoài việc học kiến thức văn hóa ra, còn có cái gọi là kỹ năng về cuộc sống. Hai kỹ năng này luôn bổ trợ cho nhau và đừng để chúng tách rời, con bạn sẽ không thành công được", nghiên cứu Grand Study kết luận.
Làm việc nhà dạy trẻ sống có trách nhiệm
Người sống có trách nhiệm là người hoàn thành bổn phận của mình trong gia đình, trường học và cộng đồng. Họ ý thức trách nhiệm trước những hành động của mình.
Tại quầy hàng ở chợ đêm Tây An, tỉnh Thiểm Tây, Trung Quốc có một cậu bé 13 tuổi giúp bố mẹ nấu ăn rồi bán cho khách. Khi được hỏi tại sao nhỏ tuổi mà đã làm công việc này, cậu bé trả lời: "Bởi vì bố mẹ cháu rất vất vả nên cháu phải giúp đỡ".
Sau khi câu chuyện được đăng tải, một người dùng mạng bình luận: "Không biết gia đình này giàu hay nghèo. Nhưng về tinh thần, họ đã rất giàu có rồi".
Trong một chương trình tạp kỹ có tên "Thanh niên nói" ở Trung Quốc, một cậu bé đã hét lên với mẹ mình: "Mẹ, mẹ có thể dừng bắt con làm việc nhà được không? Con quá vất vả rồi, đi học về còn phải làm bao việc, con mới chỉ 13 tuổi thôi".
Nhìn thấy thái độ gay gắt của con, người mẹ vẫn cương quyết: "Con vẫn phải làm việc nhà". Khi cậu bé này nguôi cơn giận, người mẹ nhẹ nhàng giải thích 3 điều: "Tương lai khi con có gia đình, vợ con cũng là con cưng của bố mẹ cô ấy, hà cớ gì cô ấy phải chịu khổ khi một mình làm việc nhà mà con thì không?"
"Khi con biết làm việc nhà, những người sống cạnh con sẽ rất hạnh phúc. Con biết san sẻ công việc chung với những người thân yêu, có phải gia đình luôn vui vẻ, hạnh phúc hay không?"
"Cho dù con lớn đến đâu, con có đi năm châu bốn bể, chu du thiên hạ cũng không phải vấn đề gì quá lớn. Mẹ chỉ hy vọng con là người có trách nhiệm với gia đình. Đó mới chính là đức tính quý báu nhất của một người đàn ông hiện đại".
Nguồn: vnexpress.net
Chế độ ăn phòng đột quỵ mỗi ngày của doanh nhân Nhật
Ông Kawaguchi xa xứ gần 25 năm vẫn giữ thói quen ăn natto mỗi ngày, quảng bá món ăn phòng bệnh tim mạch tới bạn bè Việt Nam.