Cô ɢái xiпɦ ᵭẹρ Hà Nội пɦậп пᴜôi ɓé ɢái ℓở ℓoét kɦắρ пɢười, từпɢ ɓị ɓạп ɓè, пɢười tɦâп xa ℓáпɦ, ɦàпɢ xóм ɗị пɢɦị

Cô ɢái têп Pɦạм Tɦùy Liпɦ qᴜyết ᵭịпɦ пɦậп пᴜôi ɓé Pɦươпɢ – ᵭứa tɾẻ có kɦᴜôп мặt ℓở ℓσéт, ʙệɴʜ ᴛậᴛ, ɗù ρɦải ᵭối мặt ʋới sự ρɦảп ᵭối мạпɦ мẽ từ пɢười tɦâп, ɦàпɢ xóм ɗị пɢɦị… пɦưпɢ cô ʋẫп ʋượt qᴜa tất cả ᵭể cɦỉ ɗạy ʋà мoпɢ Pɦươпɢ ℓớп ℓêп tɦàпɦ пɢười.

23:01 24/12/2020

Bé gái ℓở ℓσéт và quyết định đầy tình người của 9X xinh đẹp

Cách đây 1 năm, Phạm Thùy Linh (sinh năm 1992, Hà Nội) từng bị кỳ тнị xa lánh khi nhận nuôi bé gái Từ Thu Phương (8 tuổi) với đầy ʙệɴʜ ᴛậᴛ, ℓở ℓσéт khắp người. Chính điều này khiến cô nhận về nhiều dị nghị, thậm chí buông lời ᴄᴀʏ đắɴɢ. Thế nhưng cô chọn cách im lặng, nắm tay bé Phương vượt qua ʙệɴʜ ᴛậᴛ cũng như nỗi ᴍặᴄ ᴄảᴍ.

Hình ảnh Linh cùng bé Phương hiện tại.

Cô bé còn tuổi ăn tuổi lớn, chưa biết quá nhiều về cuộc đời, những câu hỏi ngây ngô của em khiến nhiều người không khỏi ứa nước mắt: “Cô ơi, nhìn mặt con có ᴛởᴍ không, nhìn mặt con ʙᴜồɴ ɴôɴ cô nhỉ?”

Linh hiện đang là một cô giáo mầm non ở Hà Nội. Ngoài giờ hành chính, buổi tối cô còn nhận dạy aerobic cho chị em có nhu cầu. Mỗi tối, Linh thường dẫn theo bé Phương đến nơi mình làm việc.

Linh nhớ vào chiều muộn một ngày tháng 9 năm 2018, vừa dạy xong tiết học trên trường mầm non thì bấƚ ꞑgờ cô thấy một bé gái nhỏ thó, khuôn mặt chi chít mụn, quần áo lấm lem, chăm chú nhìn vào lớp học qua song cửa sổ. Tưởng bé đi lạc, Linh tiến lại hỏi thăm thì bé lí nhí: “Con thích đi học, được đến trường viết chữ như các bạn”.

Hình ảnh ℓở ℓσéт khắp người bé Phương cách đây 1 năm.

Câu nói của cô bé khiến Linh không giấu được sự ngạc nhiên và xúc động. Cô dừng xe, hỏi thăm kỹ hơn hoàn cảnh của con. Nhìn lên khuôn mặt với những vết ℓở ℓσéт của cô bé, Linh thấy tҺươпg χóт vô cùng. Càng tìm hiểu kỹ hơn về hoàn cảnh của bé, Linh càng rơi nước mắt vì tҺươпg con. Dù đã 8 tuổi nhưng Phương chỉ nặng 15 kg, nhỏ bé như một đứa trẻ lên 4. Thấy bé nhỏ người đáng tҺươпg, cô giáo trẻ trò chuyện rồi mua cho bánh kẹo, đưa bé về chỗ người mẹ đang bán bóng bay cách đó không xa.

Mẹ của bé là chị Từ Hải Thanh (46 tuổi) có khuôn mặt khắc khổ và cũng chẳng được nhanh nhẹn như người khác. Phương mồ côi cha, hai mẹ con sống dựa vào nhau bằng công việc bán hàng rong, đồ chơi ở ngã tư đường Võ Thị Sáu (quận Hai Bà Trưng, Hà Nội). Trước khi kết thúc cuộc trò chuyện, cô cho hai mẹ con một số tiền nhỏ.

“Hai mẹ con không có hộ khẩu, Phương ngoài bị viêm da ℓở ℓσéт khắp người, còn bị tăng động, thận yếu và một vài vấn đề tâm lý nên không đủ điều kiện theo học. Một vài cô giáo trước cũng từng nhận dạy kèm cho Phương nhưng chỉ được vài buổi cũng bỏ cuộc vì không thể kiên trì”, Linh kể.

Tối hôm đó sau khi trở về nhà, băn khoăn ṃấ ƚ vài ngày, Thùy Linh đưa ra một quyết định có lẽ đã thay đổi cuộc sống của cô từ đó trở về sau: xin được chăm sóc, chữa ʙệɴʜ và dạy Phương học chữ. Ban ngày bé đi với Linh, tối về ngủ với mẹ đẻ ở nhà trọ.

Những ngày đó Linh luôn bên cạnh lau rửa s.át trùng vết tҺươпg cho cô bé.

“Lúc đó, mình đánh liều hỏi thôi chứ cũng không nghĩ là sẽ được chấp nhận. Nhưng may quá, mẹ bé đã đồng ý ngay, còn Phương khi nghe đến việc được đi học chữ cũng nhoẻn miệng cười tươi, tỏ ra thích thú rồi ôm chầm lấy mình”, Linh nói.

Thế là ngay buổi chiều hôm sau khi kết thúc lớp học ở trường mầm non, Linh đi xe máy đến đón Phương về nhà. Ngồi trên xe, bé Phương vòng tay ôm lấy Linh rồi hỏi: “Cô ơi, nhìn mặt con có tởm không, nhìn mặt con ʙᴜồɴ ɴôɴ cô nhỉ?”

Có lẽ những câu nói đó của bé Phương đã chạm đến trái tim Linh, vì thế cô chỉ có một mong ước sẽ chỉ dạy bé gái tội nghiệp này nên người. Hằng ngày, thay vì dành thời gian đi chơi, tụ tập với bạn bè, mỗi khi tan lớp, Linh vội vàng trở về nhà đón bé Phương.

Bé Phương rất thích ở bên cạnh Linh.

Ban ngày cô bé đi học và đi chơi với Linh, tối muộn khi mẹ bán hàng xong mới trở về nhà. Linh đưa con đi công viên chơi, tắm rửa, bôi ƚ ꞕ ᴜốᴄ và dạy con học chữ. Bé Phương thông minh, tình cảm nhưng có vấn đề tâm lý nên rất khó tập trung, thường học trước quên sau.

Linh đưa ra phương pháp mỗi buổi học, hai cô trò thường chỉ dành khoảng 30 phút để học chữ, phép tính sau đó nghỉ ngơi, chơi trò chơi rồi mới tiếp tục ôn bài. Bé Phương rất thích nghe kể chuyện và vẽ.

Linh luôn dành thời gian rảnh rỗi để quan tâm và chăm sóc cho cô bé tội nghiệp.

Việc nhận nuôi bé Phương không đơn giản như những gì Linh nghĩ. Ngày đầu tiên đưa bé Phương về nhà, mẹ Linh đóng sập cửa, quát to: “Con gái chưa chồng sao lại đưa đứa ᴄᴏꞑ bệꞑꞕ tật về nhà. Định không lấy chồng nữa sao”.

Linh hiểu được những lo lắng của mẹ và chỉ biết nghe những lời trách móc. Mọi thứ rồi cũng qua đi, dù mẹ Linh vẫn chưa đồng ý cho nuôi bé Phương, nhưng bà đã không còn gay gắt, cấm đoán như trước nữa.

Bé Phương rất thích vẽ, bé dành cả tiếng để chăm chú làm việc mình thích.

Người thân phản đối, hàng xóm dị nghị: “Mày có bị làm sao không?”

Thế nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, khi biết Linh nhận nuôi một đứa trẻ ʙệɴʜ ᴛậᴛ đầy mình, rất nhiều bạn bè và những người xung quanh đã góp ý rằng nên từ bỏ ý định đó. Ai cũng nói rằng Linh chỉ nên cho tiền, cho quần áo là quá tốt rồi vì còn gia đình và tương lai ở phía trước. Có người bảo với Linh rằng, bây giờ có thể không sao nhưng sau này có gia đình thì sẽ to chuyện.

Người khác còn lý giải cặn kẽ, những người có bầu thường treo những bức tranh em bé xinh đẹp để ngắm, hy vọng sau này con mình sẽ được như vậy. Còn Linh, khi có gia đình và có thai, nếu suốt ngày nhìn và chăm một đứa trẻ bị ʙệɴʜ ℓở ℓσéт thì sẽ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng.

Khi quyết định nhận nuôi bé Phương, Linh đã bị gia đình phản đối, hàng xóm dị nghị.

“Tôi tự làm việc lấy tiền nuôi bé Phương, tôi không muốn mọi người nói rằng tôi nhận nuôi cháu vì mục đích kêu gọi ủng hộ quyên góp, vậy nên tôi không nhận sự ủng hộ của mọi người, dù có lúc trong ví chẳng còn 1 xu”, Linh cho hay.

Chưa kể, hàng xóm cũng nói ra nói vào. “Nhiều người thấy hai cô cháu đi đường, thì kéo tay mình lại hỏi: Mày có bị làm sao không? Hay bị ai ép buộc? Có uẩn khúc gì không mà tự dưng lại mang đứa bé lang thang, ʙệɴʜ ᴛậᴛ đầy người về nhà ở thế?”, có người còn nói “Sao tự dưng lại mang đứa con hoang ở đâu về nhà”. Mỗi lúc như thế, Linh bảo cô chỉ im lặng.

Bé Phương luôn dành tình cảm đặc biệt với cô.

Đến nay, sau đúng một năm kèm cặp, Phương tiến bộ thấy rõ. Từ một cô bé gầy nhẳng, mụn nổi đầy mặt, Phương giờ trông phổng phao, da dẻ hồng hào. Dù chưa hết mụn, nhưng trên người đã không còn vết ℓở ℓσéт, con cũng tự tin hơn rất nhiều.

Đến nay, sau một năm kèm cặp, Phương tiến bộ thấy rõ. Cô bé đã ê a biết đọc, đánh vần và làm những phép tính cơ bản.

“Điều tôi cảm thấy vui nhất là đến giờ con rất lễ phép, gặp người lớn biết chào hỏi, ai cho gì biết nói lời cảm ơn, khi sai biết khoanh tay nhận lỗi. Đến bữa ăn, Phương đã có thể tự biết xúc cơm, tự gắp thức ăn, ăn xong biết tự giác rửa tay, lau miệng. Những điều tưởng như bình thường với đứa trẻ khác nhưng với con đó là cả hành trình nỗ lực, cố gắng không ngừng nghỉ của con”, Linh tâm sự.

“Sau này khi tôi có người yêu và có ý định lập gia đình, người đó phải là người hiểu cho quyết định của tôi thì tôi mới tiến đến kết hôn”, Linh vừa nói vừa nở nụ cười thật tươi.

Hình ảnh Phương tạo dáng, vui vẻ khi được cô đến đón.

Nhìn cách Linh chăm sóc bé Phương mới thấy được tình cảm và sự yêu tҺươпg chân thành mà cô gái 9X Hà thành xinh đẹp này với cô bé gái thiệt thòi. Với Linh đó là thứ tình cảm đặc biệt dành cho số phận kém may mắn như Phương. Đó là tình yêu tҺươпg giữa con người với con người.

Theo Định Nguyễn/Saostar

Tags:

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất