Có gì tại tiệm bánh mì Nhật Bản, hoạt động 74 năm và chỉ bán 2 loại bánh nhưng vẫn nườm nượp khách?
Điều đầu tiên khách hàng sẽ hỏi khi bước vào cửa hàng Pelican sau giờ ăn trưa là: “Còn gì bán không ạ”? Nghe vậy là biết cửa hàng này bán đồ nhanh nhẹn tới mức nào rồi. Nếu bạn bước vào cửa hàng sau 3 giờ chiều, thường thì câu trả lời sẽ là: “Rất tiếc, chúng tôi đã hết hàng rồi”.
15:05 02/10/2017
Với một vài khay bánh mì, tiệm bánh nhỏ tại thủ đô Tokyo, Nhật Bản luôn nườm nượp khách. Mới đây, trong dịp kỷ niệm 74 năm kể từ khi tiệm bánh “bồ nông” bắt đầu hoạt động, chủ mới kiêm quản lý của Pelican, anh Riku Watanabe, 29 tuổi đã đồng ý xuất hiện trong một bộ phim tài liệu bởi Shuntaro Uchida mang tên: “Pelican: 74 năm truyền thống Nhật Bản”.
“Chiếc bánh này chỉ như một thứ sản phẩm từ bột mì thông tường. Nó được sản xuất để phù hợp với khẩu vị của người Nhật Bản”.
“Tôi cảm thấy mình có trách nhiệm rất lớn”, anh Riku chia sẻ. Là người kế thừa tiệm bánh 74 năm tuổi, anh Riku chưa bao giờ nghĩ về việc tại sao sản phẩm của mình lại thành công hay nổi tiếng; điều duy nhất anh quan tâm là làm ra những chiếc bánh ngon nhất có thể. Dù chỉ là những chiếc bánh mì bình thường, không nhân, không có vị mặn hay ngọt, hai loại bánh mì duy nhất được bày bán tại đây là bánh gối vuông và bánh mì cuộn vẫn luôn được bán hết sạch trong ngày.
“Chiếc bánh này chỉ như một thứ sản phẩm từ bột mì thông tường. Nó được sản xuất để phù hợp với khẩu vị của người Nhật Bản”.
Vào mùa xuân và mùa thu – thường là thời gian cửa hàng bán chạy nhất, các khách hàng của Pelican phải xếp hàng rất lâu mới mua được bánh. Nếu tới cửa hàng quá giờ trưa, câu trả lời “hết hàng rồi” là hết sức bình thường
Mỗi ngày, trung bình cửa hàng bán được 400-500 bánh cuộn và khoảng 4,000 ổ bánh gối. Khoảng 30% lợi nhuận cửa hàng đến từ hoạt động bán buôn cho những cửa hàng cà phê, nhà hàng; phần còn lại là từ các khách hàng mua trực tiếp
Chuyện người nông dân Nhật Bản “làm thay đổi thế giới”
Ông Takao Furuno, sinh năm 1950, hiện sống tại làng Keisen trên đảo Kyushu (miền tây Nhật Bản), vốn có thói quen nhìn ngắm vịt trời bơi lội trên ruộng lúa của mình.