Đɑпg cɦuẩп bị ɫɦi ɫốɫ пgɦiệρ ɫɦì ɱắc bệпɦ suy ɫɦậп ɱạп, biếп cɦứпg quɑ пão, пữ siпɦ 19 ɫuổi bậɫ kɦóc: "Eɱ cɦỉ ɱuốп được sốпg ɫiếρ…"
"Em tưởng mình đã chết rồi!"
01:05 06/11/2021
Những ngày đầu tháng 5/2021, chúng tôi tìm về xã Vĩnh Xuân, huyện Trà Ôn, tỉnh Vĩnh Long để thăm hoàn cảnh của gia đình em Nguyễn Thị Bé Ngọc (19 tuổi).
Căn nhà nhỏ thiếu đi tiếng nói cười sau khi Ngọc phát hiện mắc bệnh hiểm nghèo
Phải mất một đoạn đường đi bộ vào sâu trong ấp La Ghì, chúng tôi mới đến được căn nhà xập xệ của 2 chị em Ngọc cùng cha mẹ. Loay hoay chuẩn bị bữa cơm trưa cho cả nhà, chị Nguyễn Thị Dàng (37 tuổi, mẹ Ngọc) xúc động khi nhắc đến đứa con gái tội nghiệp của mình.
Xấp giấy tờ bệnh án của Ngọc từ Cần Thơ đến bệnh viện tại TP.HCM
Theo chị Dàng, vào đầu tháng 3/2020, sau khi phát hiện Ngọc bị virus ban đỏ, chị đưa Ngọc lên BV Hoàn Mỹ (TP. Cần Thơ) để chữa trị. Sau 10 ngày, vì chi phí quá đắt đỏ, chị mới chuyển con qua BV Đa khoa TW Cần Thơ, tuy nhiên bệnh của Ngọc ngày một nặng hơn, biến chứng qua thận, tim rồi động kinh, suy não…, khiến cả gia đình chết lặng. Khi ấy, Ngọc đang học những tuần cuối cùng của năm 12, trước khi làm thủ tục dự thi tốt nghiệp THPT Quốc gia 2020.
"Chị sốc dữ lắm, vì con bé mới đang học 12, sửa soạn thi tốt nghiệp mà lại mắc phải căn bệnh quái ác này. Tuần đầu tiên con bé sưng hết cả người, xét nghiệm ra thì bị virus ban đỏ, biến chứng qua thận. Rồi nó không thở được, bác sĩ mới chuyển từ Cần Thơ lên Chợ Rẫy để đặt nội khí quản, chị cứ sợ con bé bỏ chị mà đi", chị Dàng bật khóc.
Chị Dàng bật khóc nức nở khi không biết cách nào để cứu con
Sau khi đưa Ngọc lên Chợ Rẫy rồi quay trở về nhà để tiếp tục điều trị, cả gia đình vẫn hy vọng đứa con gái nhỏ sẽ chiến thắng bệnh tật để tiếp tục nuôi giấc mơ đại học. Hôm nào khỏe, Ngọc được cha chở ra trường để học, lúc nào phát bệnh thì cả gia đình luống cuống chở Ngọc đi bệnh viện, ròng rã suốt gần 4 tháng trời, Ngọc cũng lấy được bằng tốt nghiệp THPT. Nhưng đó là tất cả những gì cô nữ sinh có thể làm được vì chuỗi ngày tiếp theo, em rơi vào bế tắc, cùng cực không lối thoát…
Tấm bằng tốt nghiệp cấp 3 và hàng chục giấy khen là những gì Ngọc có thể làm trước khi bệnh tình ngày một nặng
"Em thích ngành Ngôn ngữ Anh lắm, em muốn lên Sài Gòn để học, nhưng em có làm được đâu", nói đoạn, Ngọc cúi gầm mặt xuống, bật khóc.
"Em ở nhà hơn một năm rồi, lúc mới phát bệnh, em nghĩ mình sẽ vượt qua được, nhưng em yếu đuối quá, em bệnh ngày một nặng hơn. Em vẫn cố gắng học hết lớp 12, có hôm em mệt quá ngất xỉu trên trường, cha em phải vô chở em về. Em sợ lắm, sợ em không được học nữa, sợ em bỏ cha mẹ em mà đi", Ngọc nghẹn lời.
Vẻ buồn bã của Ngọc khi nhắc đến ước mơ vào đại học
"Mượn tiền hoài người ta không cho nữa, giờ con bé sống được ngày nào hay ngày đó"
Hơn một năm bán hết tài sản để chữa trị cho con, căn nhà nhỏ của chị Dàng chẳng còn lấy một vật đáng giá. Anh Nguyễn Văn Vinh (44 tuổi, cha của Ngọc) sáng sớm lại đi phụ hồ, tối mịt mới trở về với 200 ngàn kiếm được, số tiền ít ỏi này chỉ đủ cả gia đình 4 người rau cháo qua ngày. Riêng việc điều trị cho Ngọc trở thành nỗi lo đau đáu mà tháng nào 2 vợ chồng chị Dàng cũng phải chạy vạy khắp nơi để xoay xở.
Công việc phụ hồ của anh Vinh không thể lo đủ tiền ăn uống và chữa bệnh cho Ngọc
Chị Dàng xúc động khi nhắc đến hành trình chạy chữa của con gái
"Mỗi lần đi Chợ Rẫy, chi phí của con bé tầm 5 triệu, tháng nào có tiền thì chị đưa con lên tái khám, lấy thuốc để bác sĩ theo dõi đường khí quản của con. Bác sĩ bảo bé khỏe thì mới rút ống được để thở như bình thường, còn không thì phải chịu. Riêng bệnh thận, tim của con bé vẫn như cũ, nó chết hụt 2 lần rồi", nói đến đây, chị Dàng òa khóc.
"Lúc đầu con bé bệnh, hai vợ chồng vay mượn chòm xóm, bà con hết hơn 100 triệu, chỉ mong cứu được con bé. Nhưng rồi bệnh của nó cứ kéo dài, giờ khả năng điều trị cho con không còn nữa, chị đi mượn mà không ai cho, họ sợ mình không trả nổi… Chị chỉ biết trông chờ số phận của nó, nó sống với mình ngày nào hay ngày đó", chị Dàng xúc động.
Nỗi xót xa của nữ sinh 19 tuổi khi căn bệnh quái ác giày vò mỗi ngày
Ngồi trước căn nhà nhỏ, Ngọc giơ đôi tay gầy gò của mình lên nhẩm tính, từ một nữ sinh khỏe mạnh, nặng 46kg, căn bệnh quái ác đã khiến Ngọc tụt hơn 10kg, chỉ còn da bọc xương.
Nghĩ lại quãng thời gian vừa qua, nhiều lúc Ngọc chỉ muốn chết đi để cha mẹ bớt khổ. Trong khi bạn bè đều đã lên thành phố theo đuổi giấc mơ đại học hoặc có một cuộc sống mới, Ngọc chỉ biết quanh quẩn ở nhà trong sự giày vò của bệnh tật.
Tương lai đối với Ngọc là gì, em cũng chẳng rõ khi mà ngày mai, em còn chưa biết mình có thể nhìn thấy cha mẹ, đứa em gái nhỏ hay không. Em sợ một ngày, em sẽ không chiến đấu được nữa.
Ước gì Ngọc có tiền để tiếp tục chữa bệnh...
Quệt nước mắt, Ngọc tâm sự: "Giờ em chỉ biết cố gắng mạnh mẽ vượt qua bệnh tật thôi, em nghĩ đến cha mẹ, bao nhiêu niềm tin cha mẹ đều trông vào em mà giờ em như vậy, em muốn được chữa bệnh, được sống tiếp, nếu có thể em muốn quay lại trường học…".
Ngồi cạnh người chị gái bệnh tật, Kiều Vân (10 tuổi) tựa đầu vào người chị, động viên: "Chị hai phải sống với em, em thương chị hai nhiều lắm".
Khoảnh khắc vui vẻ hiếm hoi của 2 chị em Ngọc trong căn nhà nhỏ
Dù đã 10 tuổi nhưng Kiều Vân chỉ mới học đến lớp 3, một bên mắt của con cũng bị lệch. Từ ngày chị hai (Bé Ngọc) mắc bệnh, con cũng thu mình lại, đi học rồi tranh thủ về nhà chơi cùng chị. "Con ước cha mẹ con có tiền để chữa bệnh cho chị con, con không muốn chị con chết đâu", Kiều Vân ứa nước mắt.
Trong căn nhà nhỏ, cả gia đình chị Dàng ngồi sát lại với nhau, tương lai hay ngày mai, có lẽ là một điều mà Ngọc chưa dám nghĩ đến. Em chỉ ước mình có điều kiện để tiếp tục được chữa bệnh, để nỗi đau đớn từ cơn co giật, động kinh, suy thận… rời xa cơ thể yếu ớt của em.
Mong rằng gia đình em sẽ nhận được sự ủng hộ từ quý độc giả gần xa
Nể ρɦục cô gái dùпg ɱôi gõ bàп ρɦíɱ, viếɫ пgɦìп ɫrɑпg ɫiểu ɫɦuyếɫ kiếɱ ɫiềп ɱuɑ пɦà cɦo bố ɱẹ
Qiɑпjiп (26 ɫuổi, Giɑпg Tô) vừɑ cɦào đời đã bị căп bệпɦ bại пão do ɫɦiếu oxi kɦi siпɦ. Dù ɫɑy cɦâп kɦôпg ɫɦể cử độпg пɦưпg với ý cɦí ρɦi ɫɦườпg, cô đã dùпg đôi ɱôi củɑ ɱìпɦ để viếɫ sácɦ ɫrực ɫuyếп và có ɦơп 1,8 ɫriệu lượɫ đọc ɫrêп ɱộɫ ɫrɑпg ɫiểu ɫɦuyếɫ uy ɫíп ɫại TQ.