Giọɫ пước ɱắɫ cɑy đắпg củɑ пgười ɱẹ пgɦèo cɦăɱ ɦɑi coп bị ɫɦầп kiпɦ: 'Tôi cɦẳпg còп ɫɦấy coп ɱở ɱắɫ cấɫ ɫiếпg kɦóc cɦào đời'
Lập gia đình, chị Dương chỉ mong muốn có một cuộc sống bình thường, êm ấm bên chồng con. Đau lòng thay, số phận bất hạnh khi liên tiếp bắt chị phải đối mặt, nếm trải nhiều nỗi đau.
00:48 24/05/2022
Nhận được cuộc gọi từ các cô giáo cho hay, cậu con trai mình lại nghịch phá trong lớp, chị Đặng Thị Dương (SN 1977, trú tại huyện Yên Thành, Nghệ An) buộc lòng phải xin quản lý cho phép mình xin về sớm. Ngày công phụ hồ bị bỏ ngang giữa chừng, chị Dương ngậm ngùi cầm số tiền chưa đến 100.000 đồng về nhà gấp. Thấy thương hoàn cảnh của chị, người chủ lại dúi thêm vào tay chị vài chục ngàn, bảo mua chút quà cho các con.
Chị Dương sinh được ba người con trai thì con đầu mất sớm, hai người sau đều mắc bệnh thần kinh
Trên đường trở về nhà, mắt chị rưng rưng. Ở tuổi ngoài 40, người phụ nữ khốn khổ tủi phận vì chưa lúc nào được hưởng hạnh phúc. Cuộc đời chị dường như chỉ nếm trải toàn những đắng cay khi phải chứng kiến cái chết của đứa con đầu, rồi con trai thứ hai, thứ ba đều lần lượt mắc bệnh thần kinh.
Chị Dương kết hôn với anh Phan Văn Lý vào năm 2006. Hoàn cảnh nghèo khó, anh chị chỉ mong làm lụng đủ nuôi các con khôn lớn. Anh Lý vốn chậm chạp nên mọi kinh tế trong nhà đều trông cả vào chị Dương.
Năm 2007, chị sinh con đầu lòng. Thời điểm ấy, khi còn đang nằm trên bàn mổ, chưa kịp nhìn mặt con thì chị nghe người nhà thông báo, con mình bị sinh non, không thở được nên đã được chuyển từ bệnh viện huyện Yên Thành đến thành phố Vinh điều trị.
Tuy nhiên, đứa bé xấu số chỉ sống được khoảng 3 ngày rồi qua đời, để lại nỗi đau đớn cho người mẹ trẻ vẫn chưa bình phục sau ca "vượt cạn". Nhận tin con mất, chị Dương ngã gục, mặc kệ vết mổ vẫn chưa kịp lành mà trở về nhà nhìn con lần cuối.
Căn nhà nhỏ xuống cấp là nơi che nắng che mưa cho cả gia đình
Đó cũng là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất chị được ngắm nhìn con. Nhưng đôi mắt nhỏ bé đấy đã nhắm nghiền. “Tôi chẳng còn thấy con mở mắt cất tiếng khóc chào đời dù chỉ một lần”, nhớ lại khoảnh khắc đó, chị không khỏi xúc động nghẹn ngào.
Nỗi đau mất con chưa kịp nguôi ngoai thì lần lượt con thứ hai là Phan Văn Hùng (SN 2008) và con thứ ba Phan Hải Vương (SN 2012) đều bị dị tật thần kinh ngay khi mới sinh. Nỗi bất hạnh cứ thế nối dài nơi căn nhà vốn quá nhiều mất mát ấy. Chị Dương hiểu rằng, giờ đây mình sẽ phải lo cho các con cả đời, thậm chí đến lúc nhắm mắt sẽ vẫn chưa thể yên lòng.
Lao đao nợ nần
Cả Hùng và Vương đều bị thần kinh, phát triển không bình thường như những đứa trẻ khác. Mặc dù vậy, chị Dương vẫn muốn đưa các con đến trường để có bạn bè, hoà nhập với cuộc sống thường ngày, không bị xã hội xa lánh..
Các thầy cô giáo tại trường tiểu học lẫn trường THCS xã Đức Thành đều rất cảm thông, chia sẻ cho hoàn cảnh gia đình chị nên bằng lòng tiếp nhận các con suốt nhiều năm nay. Thậm chí, phía nhà trường còn hỗ trợ học phí cho hai em. Biết chị Dương thường xuyên làm phụ hồ nặng nhọc, đi sớm về khuya, lúc tan học, một số thầy cô lại chở Hùng và Vương về nhà.
Điều kiện kinh tế khó khăn, chồng chị Dương phải lặn lội vào miền Nam đi bán vé số dạo. Thời gian gần đây, do dịch bệnh Covid-19 bùng phát dữ dội, anh không thể ra ngoài kiếm sống được nữa, chỉ còn trông vào đồ ăn tiếp tế, sống tạm bợ giữa tâm dịch.
Tai hoạ ập đến khi trong một lần ra ngoài tìm mẹ, em Hùng bị xe ô tô đâm trúng, cán qua cánh tay. Do người tài xế cũng trong hoàn cảnh khó khăn, cố gắng lắm mới chi trả được số tiền 100 triệu đồng cho Hùng làm phẫu thuật nối cánh tay, còn lại, chị Dương phải vay thêm đến 90 triệu đồng nữa trang trải chi phí đi lại, thuốc men cho con.
Hoàn cảnh đang thương của gia đình chị Dương đang rất cần được cộng đồng giúp đỡ
Đến thời điểm hiện tại, số nợ ngân hàng vẫn chưa trả được, chị Dương cũng chẳng thể đi làm bởi tình hình dịch bệnh quá đỗi phức tạp. Ba mẹ con hàng tháng chỉ còn biết trông chờ vào 1 triệu đồng tiền trợ cấp người khuyết tật do các con mắc bệnh tâm thần.
Nhìn cảnh con lớn vẫn chưa thể bình phục cánh tay để duy trì sinh hoạt thường ngày, chị Dương không cầm nổi những giọt nước mắt xót xa. Số nợ quá lớn đang đè nặng lên mẹ con chị mà không có cách nào trả nổi, chưa kể những ngày tháng sắp tới, chị không biết xoay sở ra sao để cho các con được no bụng. Lúc này gia đình chị Dương đang cần lắm sự hỗ trợ của mọi người, sớm vượt qua nghịch cảnh.
Coп ɫrɑi suy sụρ do bệпɦ ɫɦậп, ɱẹ пgɦèo bấɫ lực cầu cứu: 'Đêɱ kɦôпg được пằɱ, cứ пgồi пgủ gục ɫɦôi, đɑu xóɫ lắɱ'
3 giờ sáпg, cɦị Lɑɱ gọi coп ɫrɑi Tấп Miпɦ ɫɦức dậy để cɦuẩп bị bắɫ xe buýɫ lêп TP.HCM cɦạy ɫɦậп. Buổi cɦiều, cɦồпg cɦị lại cɦở coп ɫrɑi cả đi Củ Cɦi cũпg để cɦạy ɫɦậп, đếп ɫậп пửɑ đêɱ ɱới ɫrở về.