Hɑi lầп ɱắc uпg ɫɦư, пgười ρɦụ пữ пgɦèo bấɫ lực пằɱ cɦờ cɦếɫ
Trong căn nhà xập xệ nằm lọt thỏm giữa bạt ngàn cát trắng và rặng phi lao, đứa trẻ nhỏ thó ôm lấy người mẹ nằm liệt giường,ngơ ngác nhìn người khách lạ.
10:42 14/04/2022
Hơn 10 năm trước, chị Vũ Thị Thêm (SN 1987), quê Trực Ninh (Nam Định) gặp anh Nguyễn Tiến Thường (SN 1982) thôn Hạnh Phúc, xã Hoằng Đại, TP Thanh Hóa rồi nên duyên vợ chồng.
Sau khi kết hôn, chị Thêm đi làm công nhân giày da ở khu công nghiệp gần nhà, còn chồng làm nhân viên gác đèn biển ở Trạm đèn biển Lạch Trào, cách nhà hơn 20 cây số. Cuộc sống dẫu không dư dả nhưng ngập tràn hạnh phúc khi hai đứa trẻ một trai, một gái lần lượt chào đời.
Tai họa bất ngờ ập xuống vào tháng 7/2019, chị Thêm phát hiện bị u não. Anh Thường vội vàng vay tiền cho vợ chữa bệnh. Sau 4 tháng, chị thoát khỏi lưỡi hái tử thần trở về. Cho đến một ngày giáp Tết Nguyên Đán năm 2020, chị Thêm thấy đau cột sống. Hai vợ chồng dắt díu nhau ra Hà Nội khám, kết quả lần này, chị Thêm mắc bệnh u tủy quái ác. Do phát hiện muộn, dù được phẫu thuật nhưng chị Thêm vẫn bị liệt nửa người từ thắt lưng xuống chân. Mọi nỗ lực điều trị phục hồi chức năng bất thành.
Chị Thêm 2 lần bị ung thư giờ nằm liệt giường
“Thời gian đầu vợ tôi còn có thể ngồi xe lăn, nhưng một năm trở lại đây, cô ấy nằm bất động, đến trở mình cũng khó, mọi sinh hoạt cá nhân đều không thể tự làm được”, anh Thường nhìn vợ xót xa.
Để tiện chăm sóc vợ, giữa năm 2021, anh Thường đã chuyển vợ con từ nhà bố mẹ đẻ xuống ở cạnh trạm đèn biển Lạch Trào. Đó là một căn nhà nhỏ lợp mái tôn nằm lọt thỏm giữa cồn cát được một người dân địa phương thương tình cho mượn tạm. Phần lớn tiền bạc, tài sản đã “đội nón” ra đi sau hai lần điều trị bệnh ung thư, căn nhà trông càng tuềnh toàng, tạm bợ, không có vật dụng gì đáng giá.
Ngoài thời gian làm ở trạm gác đèn biển, anh Thường về tranh thủ dọn dẹp nhà cửa
Hơn chục năm làm nhân viên gác đèn biển, thu nhập chính của anh Thường được khoảng hơn 5 triệu đồng/tháng. Vừa chăm vợ đau bệnh, vừa lo hai đứa trẻ đang tuổi ăn học, người đàn ông năm nay 40 tuổi già đi trông thấy.
Anh Trần Văn Nhân, Trạm phó trạm đèn biển Lạch Trào cho biết, trạm có 5 anh em, mọi người cố gắng sắp xếp lịch trực theo hướng ưu tiên cho anh Thường để tiện chăm sóc vợ con. Cơ quan cũng nhiều lần phát động quyên góp ủng hộ gia đình anh Thường nhưng không thể bù đắp hết được vì chi phí điều trị, thuốc thang rất lớn.
Ngôi nhà vợ chồng anh Thường đang ở là được một người dân cho mượn tạm
Sau 3 năm chống chọi với 2 căn bệnh quái ác, giờ vợ chồng anh Thường đã khánh kiệt. Khoản nợ gần 400 triệu đồng đang đè nặng lên đôi vai người lính gác đèn biển không quân hàm. Hằng ngày, tranh thủ ngoài giờ và ngày nghỉ, anh Thường còn phải đi làm thêm nghề cơ khí, lợp mái tôn tại các công trình để có thêm chi phí trang trải cuộc sống và trả nợ.
Dưới chân ngọn hải đăng cao 27m hằng ngày sáng đèn báo hiệu cho những chuyến tàu ra khơi vào lộng an toàn vẫn còn đó những khoảng tối số phận con người cần được thắp sáng bằng sự yêu thương, chia sẻ của cộng đồng.
Cô gái ɫặпg bà cụ vô giɑ cư ở Sài Gòп cɦuyếп đi biểп: Lời пɦắп xúc độпg cuối ɦàпɦ ɫrìпɦ
Xeɱ lại ɦìпɦ ảпɦ củɑ cɦuyếп đi, bà Tɦủy đã bậɫ kɦóc ɫrước ɱóп quà củɑ cô gái ɫốɫ bụпg.