Kɦốп cùпg cảпɦ vợ gồпg gáпɦ cɦăɱ cɦồпg cɦấп ɫɦươпg sọ пão: 'Có пɦữпg lúc ɫôi kɦôпg có пổi báɫ cơɱ ăп..'
Sɑu lầп ɫɑi пạп cây đổ vào пgười, ɑпɦ bị cɦấп ɫɦươпg sọ пão, пằɱ liệɫ. Nɦữпg пgày ở việп bữɑ đói, bữɑ пo, có ɦôɱ cɦị пɦịп ăп, ɱà giờ cũпg cɦẳпg biếɫ xoɑy xở đâu ɫiềп để ɑпɦ ρɦẫu ɫɦuậɫ.
17:22 24/12/2021
Tôi gặp chị Lê Thị Thơm, người phụ nữ đã gần chạm tuổi 50 với những vết in hằn của sự khổ cực nhọc nhằn. Trên giường bệnh, người đàn ông 36 tuổi đang nằm thoi thóp với đôi mắt mơ màng, chân tay đã không còn cử động được nữa. Mấy ai nghĩ rằng, đó chính là người chồng kém chị đến hơn chục tuổi.
Đã hơn 2 tháng trôi qua, sau tai nạn cây đổ vào đầu, chồng chị Thơm nằm bất động do chấn thương sọ não.
Chị kể, sinh ra và lớn lên ở đất Nghệ An, 15 năm trước, chị gặp anh rồi theo về mảnh đất miền núi nghèo khó của xã Thành Minh, huyện Thạch Thành, tỉnh Thanh Hoá làm dâu. Dù gặp sự phản đối của hai bên gia đình vì tuổi tác quá chênh lệch nhưng có lẽ do duyên số, chị vẫn quyết tâm theo về làm vợ người đàn ông này.
15 năm qua, anh chị sống với nhau và có 4 mặt con. Đứa lớn năm nay đã học lớp 9, đứa nhỏ nhất mới học lớp 2. Ngoài vài sào ruộng cấy, anh chị lên núi chặt cây thuê cho người ta để có tiền trang trải cuộc sống.
Anh Vị chấn thương sọ não, liệt tứ chi sau tai nạn.
Và rồi buổi sáng hôm ấy, tai hoạ ập xuống khi cây bất ngờ đổ vào đầu, anh bị chấn thương sọ não.
Lục tung cả tài sản trong nhà, chị cũng chỉ có được vài chục nghìn lẻ. Không thể để chồng chết, chị lao đi vay mượn anh em họ hàng để có tiền cứu anh.
Sau ca phẫu thuật, anh được chuyển từ Bệnh viện Đa khoa tỉnh Thanh Hoá về Bệnh viện Điều dưỡng phục hồi chức năng Trung ương (đóng trên địa bàn TP Sầm Sơn).
Suốt cuộc trò chuyện, chị cứ cúi mặt như bất lực và có phần xấu hổ với thân phận của mình.
Người phụ nữ dù ít học vẫn nhớ như in ngày anh gặp nạn là ngày 30/8, rồi ngày anh được bác sĩ chuyển viện và đến giờ đã bao nhiêu ngày trôi qua anh nằm bất động. Chị nhớ lắm, nhớ rõ ràng từng ngày, từng ngày chậm chạp trôi đi là ngần ấy ngày lòng chị đau thắt.
Bao nhiêu ngày anh nằm đó là bấy nhiêu ngày chị gần như không ngủ, là chừng ấy thời gian chị bữa đói bữa no.
Chị dành tiền mua cháo cho anh còn mình ngày ăn mì tôm, ngày nhịn. Với chị, cái đói không đáng sợ bằng nỗi lo không có tiền phẫu thuật cho chồng.
Mỗi ngày trôi qua, anh nằm đó, phải sử dụng nhiều thuốc ngoài bảo hiểm chi trả, cần có thêm đạm cho anh rồi những ca phẫu thuật sắp tới… Chị bảo, nhà còn con bò, chị sẽ bán đi và hỏi vay hội phụ nữ xã. Nhưng ngặt nỗi, vay rồi biết lấy gì trả nợ người ta?.
Chừng ấy thời gian anh nằm viện là chứng ấy thời gian chị gần như không ngủ, ăn bữa đói bữa no.
“Bác sĩ bảo hành trình chữa bệnh cho anh ấy còn dài lắm, còn phải phẫu thuật, sẽ cần rất nhiều tiền nữa…. Tài sản lớn nhất trong nhà là con bò, tôi sẽ bán đi rồi xin vay phụ nữ xã xem có được không…Cũng chỉ còn cách đó thôi, không được thì không biết phải xoay xở thế nào. Nhà còn 4 đứa con đang tuổi ăn, tuổi học. Bố nó có mệnh hệ gì, mẹ con tôi biết làm sao đây…”, nói đến đó, chị quay đi, lấy vạt áo lau nước mắt.
Rồi chị bảo, 4 đứa giờ ở nhà tự chăm nhau, hơn 2 tháng qua không biết chúng ăn uống ra sao, gạo có còn không. Lo bệnh tình của anh, chị chẳng có tâm trí để mà chạy về xem các con thế nào.
“Biết bố mẹ nghèo khổ nên đứa nào cũng chăm học, đứa nào học cũng khá. Tôi cũng động viên chúng là bố mẹ nghèo, làm sao học cái chữ mà thoát khỏi cuộc sống cơ cực này. Vậy mà, giờ bố nó gặp nạn, không biết rồi các con có còn tiếp tục theo được cái chữ không cô ạ. Nợ nần đến giờ lên đến gần 100 triệu đồng rồi…”, chị Thơm ngậm ngùi trên khuôn mặt hằn lên sự bế tắc cùng cực.
Bác sĩ Tân lo ngại khi hoàn cảnh của bệnh nhân Vị quá khó khăn trong khi hành trình chữa bệnh còn nhiều gian nan.
Trong suốt cuộc trò chuyện với tôi, đôi mắt người phụ nữ ấy lúc nào cũng cúi xuống, đôi bàn tay liên tục vò vào nhau như cảm giác bất lực có đôi chút xấu hổ với thân phận của mình.
Trên chiếc giường bệnh, anh Bùi Văn Vị vẫn nằm bất động, đôi mắt lơ mơ thi thoảng nhìn về phía vợ. Dường như anh phần nào cảm nhận được nỗi khổ tâm, nhọc nhằn trên khuôn mặt người phụ nữ của mình.
Bác sĩ Lang Thị Tân, Trưởng Khoa cấp cứu, Bệnh viện Điều dưỡng Phục hồi chức năng Trung ương chia sẻ: "Bệnh nhân Vị bị rất nặng nhưng nếu có điều kiện sẽ có phác đồ điều trị tốt hơn như, mua thêm thuốc tiêm dưỡng não hoặc truyền đạm… Đây là những thứ thuốc bảo hiểm không chi trả. Tuy nhiên, gia đình quá khó khăn, đến bữa ăn cho bệnh nhân còn phải lo từng bữa thì việc có thể mua thêm thuốc là không thể.
Không những vậy, tới đây bệnh nhân tiếp tục trải qua các đợt phẫu thuật nữa nhưng gia đình cũng chưa biết phải xoay xở ra sao về kinh phí. Bệnh viện cũng đang tìm cách để kêu gọi và rất mong các nhà hảo tâm dang tay cứu giúp người đàn ông tội nghiệp này”.
Người cɦɑ пgɦèo cɦới với ɫroпg ɦố sâu ɫuyệɫ vọпg, rɑo báп пɦà cứu coп: Giɑ đìпɦ kiệɫ quệ
Vượɫ quɑ пgɦịcɦ cảпɦ, cɦàпg ɦọc siпɦ giỏi bước cɦâп vào Đại ɦọc Y Tɦái Nguyêп, đếп пăɱ ɫɦứ ɫư ɫɦì eɱ bấɫ пgờ bị ɫɑi biếп quậɫ пgã, kɦiếп giɑ đìпɦ kiệɫ quệ, rɑo báп пɦà cứu coп.