Kɦuôп ɱặɫ cɦằпg cɦịɫ sẹo củɑ Xoɑп và câu пói xóɫ xɑ: "Cɦỉ ở пɦà, có rɑ kɦỏi пɦà đâu ɱà cầп đẹρ"
Tưởng chừng hơn nửa tháng nằm viện điều trị bỏng của Xoan vô cùng nhẹ nhàng nhưng thực tế cô bé đã rất nghị lực để kìm nén nỗi đau, không than khóc với gia đình.
23:55 31/12/2021
Tình cờ đọc được lời khẩn cầu: "Ai biết thuốc trị sẹo nào tốt chỉ cho mình với. Bị bỏng nước sôi độ 2 hơn 2 tháng nay rồi", kèm theo tấm ảnh chi chít sẹo lồi đỏ rực ở môi, mặt và cổ của một cô gái, tôi nhắn tin hỏi thăm, động viên cô gái ấy rồi chia sẻ những kinh nghiệm bản thân biết về bỏng.
"Người bị bỏng không phải mình. Đó là Xoan - em gái ruột mình, năm nay 25 tuổi. Em không sử dụng mạng xã hội, ít tiếp xúc với người khác nên mình hỏi giùm", Trần Hoài Thương (SN 1994, Bình Thuận) nhẹ nhàng đáp. Sau đó cô bày tỏ nỗi niềm muốn một lần kể về em gái cũng như khoảng thời gian em kiên cường, mạnh mẽ chống chọi với nỗi đau đớn bị bỏng.
Lên cơn động kinh, úp mặt vào nồi cơm đang sôi
Xoan chào đời bình thường, xinh xắn và trắng trẻo như một thiên thần. 8 tháng tuổi, em sốt cao, lên cơn co giật nhưng nhà nghèo lại ở vùng sâu vùng xa nên gia đình chỉ biết chữa bằng cách dân gian. Sau đó em sốt cao nhiều ngày mới được đưa đến bệnh viện trong tình trạng hôn mê, bác sĩ chẩn đoán bị sốt bại não.
Cô gái 27 tuổi kể: "Một thời gian chạy chữa, em ấy đã đỡ được phần nào nhưng càng lớn sức khỏe càng yếu dần. Em đi lại được bình thường nhưng tay rất yếu, không thể cầm nắm những đồ hơi nặng. Đặc biệt em thường lên cơn động kinh co giật, vì thế học hết lớp 9 đã nghỉ học. Mẹ mình sợ em đi học xa nhà, lúc lên cơn động kinh sẽ ảnh hưởng đến người xung quanh rồi không có ai chăm sóc".
Xoan (bìa trái) ngày chưa gặp tai nạn bị bỏng.
Bệnh tật từ nhỏ nên gia đình rất cưng chiều Xoan, không cho làm bất cứ việc gì. Dẫu vậy cô bé vẫn siêng năng dọn dẹp nhà cửa, rửa bát hay ra vườn thanh long nhổ cỏ... phụ giúp bố mẹ. Và trong một lần làm việc nhà, cô bé không may bị bỏng nặng khiến khuôn mặt "biến dạng" như bây giờ.
"Chiều hôm em bị bỏng, mẹ mình dặn mệt thì lên giường nằm nghỉ. Mẹ tắm xong, vào nhà thấy nồi cơm văng khắp bếp, em nằm bất động, cơm phủ đầy mặt, tay trái và ngực. Hóa ra cơm đang sôi, em mở để xới rồi vô tình lên cơn động kinh co giật, úp mặt vào đó và ngã xuống đất làm cơm đổ khắp người.
Sau đó mình nghe mẹ gọi liền từ nhà chồng chạy qua, hốt hoảng lấy nước dội lên người em cho đến khi sạch cơm rồi đưa đi bệnh viện cấp cứu", Hoài Thương nhớ lại.
Hoài Thương không có chuyên môn nhưng biết rõ Xoan bị bỏng rất nặng bởi người phồng rộp, môi trắng bệch không hồng hào chút nào cả. Tuy nhiên y tá của bệnh viện thị xã chỉ rửa vết thương ở tay trái, sơ cứu qua loa rồi đề nghị gia đình đưa cô bé về nhà chăm sóc. Lúc này, Thương lấy làm lạ thắc mắc với y tá rằng Xoan bị nặng, sợ về nhà sẽ nhiễm trùng rồi bày tỏ nguyện vọng muốn em gái được nhập viện hoặc chuyển lên tuyến trên điều trị.
"Em gái mình được nhập viện và sáng hôm sau bác sĩ tới 2 lần liên tiếp. Họ hỏi em có đau không? Nuốt nước miếng thấy thế nào?... rồi kê thuốc kháng sinh để uống. Họ không hề đụng tới phần mặt và ngực bị bỏng nặng nhất, cứ để vết thương phơi ra như vậy. Mình và gia đình sốt ruột không chịu nổi liền xin chuyển xuống tuyến trung ương nhưng không được. Bác sĩ khẳng định em bị nhẹ, có thể trị dứt điểm trong thời gian ngắn", Thương cho hay.
Khuôn mặt chẳng chịt sẹo của cô gái 25 tuổi khiến ai cũng xót xa.
Vì thương em gái phải chịu nỗi đau tột cùng, Hoài Thương quyết định thuê xe đưa Xoan từ Bình Thuận xuống Bệnh viện Chợ Rẫy (TP.HCM). Tại đây bác sĩ chẩn đoán cô bé bị bỏng độ 2, vết thương nhiễm trùng nặng và đẩy vào phòng cấp cứu ngay lập tức.
Xoan ở phòng cấp cứu suốt ngày dài để bác sĩ băng bó những vết thương trên cơ thế. Sau đó cô bé được đưa ra phòng hồi sức, điều trị khoảng một tuần thì gia đình xin chuyển về bệnh viện tỉnh nằm theo dõi rồi nhanh chóng xuất viện về nhà.
Chỉ ở nhà không đi đâu nên không cần khuôn mặt đẹp
Tưởng chừng hơn nửa tháng nằm viện vì bỏng của Xoan rất nhẹ nhàng nhưng thực tế cô bé đã kiên cường kìm nén nỗi đau, không than khóc với gia đình. "Em chưa từng một lần khóc hay kêu gào vì đau đớn như những bệnh nhân khác. Mình có hỏi thì em bảo đau lắm nhưng chịu đựng được. Nhớ đêm đầu tiền nằm ở bệnh viện thị xã, em đau đến mức không ngủ được nhưng chẳng một tiếng kêu than. Thậm chí mình thấy vết bỏng đỏ rộp, tứa máu đã bật khóc nức nở. Vậy mà em còn nắm lấy tay mình động viên: "Thôi, chị ba đừng khóc. Xoan không sao cả". Thực sự em rất ngoan và hiểu chuyện", Thương rưng rưng.
Do môi của Xoan bỏng nặng, không há to được nên quá trình ăn uống vô cùng gian nan. Thương phải nghiền thuốc, thức ăn và bỏ vào xilanh để bơm vô miệng em gái. Nhiều lúc vết vỏng trên môi rỉ máu khiến cô bé đau không chịu được nhưng vẫn cố há miệng để chị bơm vào cho xong.
Gia đình của Hoài Thương và Xoan.
Hoài Thương cho biết, xuất viện về nhà là quãng thời gian khủng hoảng nhất đối với Xoan. Khi ấy da non bắt đầu mọc và co kéo lại khiến cô bé ngứa không chịu nổi. Cô bé bắt đầu khóc và tự làm bản thân đau. Đêm đầu tiên cô bé ngứa quá liền bật khóc nức nở rồi dùng tay đấm mạnh vô vết thương. Đến đêm thứ 2, cô cào bung gạc băng bó, máu chảy ròng ròng nhưng không còn rơi nước mắt.
Hoài Thương thấy vậy liền an ủi em gái cố gắng vượt qua thời kì vết thương mọc da non là mọi chuyện sẽ ổn. Xoan liền đáp đau đớn chừng nào cũng có thể chịu đựng được nhưng ngứa thì không. Nhưng dần dần cô bé cũng học được cách làm quen với ngứa, không hành hạ bản thân nữa.
Hiện tại vết thương trên cơ thể Xoan đã dần lành lặn. Cô bé đang kiên trì bôi thuốc trị sẹo ở cánh tay trái và cổ, còn môi với cằm do da bị co kéo quă nặng nên cần can thiệp bằng phương pháp mạnh hơn - phẫu thuật ghép da. "Bác sĩ nói một ca phẫu thuật đó có chi phí rất cao nhưng gia đình mình vẫn quyết tâm đợi em khỏe lại rồi làm phẫu thuật. Em biết chuyện liền bảo không cần vì em có đi ra khỏi nhà đâu mà cần đẹp. Em muốn ba mẹ để số tiền ấy sau này dưỡng già", Thương tâm sự.
Nhắc đến tương lai của Xoan, Hoài Thương bảo đó là nỗi lo của gia đình cô. Ai cũng sợ cô bé buồn, tủi thân khi nhìn gương mặt của mình nhưng không biết làm cách nào cả. "Gia đình mình có 5 anh chị em. Anh trai đã lập gia đình, lại làm ăn xa nên không phụ giúp được gì cả. Đợt em bị bỏng, mẹ mình cũng mới vừa ngã xe xong, ba và em trai thì đi làm kiếm tiền lo cho cả nhà. Mình rất lo lắng cho tương lai của em. Giờ ba mẹ còn thì em có thể nương vào, chứ sau này... biết tựa vào đâu", Thương bật khóc.
Nɦớ ɱẹ, пgày пào coп gái 5 ɫuổi ôɱ áo ɱẹ đã ɱấɫ rɑ sɑu пɦà: 'Coп ɱuốп được ɱẹ ôɱ coп ɫɦêɱ ɱộɫ lầп пữɑ'
Bố Tiểu Giang không ngờ con gái lại làm hành động như vậy.