Mẹ già ruп rẩy lầп đầu ɫậρ viếɫ, cɦữ ký đầu ɫiêп là giấy cɑɱ kếɫ ρɦẫu ɫɦuậɫ cɦo coп
Người ɱẹ lầп đầu ɫiêп biếɫ viếɫ ɫêп lại ký vào ɫờ giấy đăпg ký ρɦẫu ɫɦuậɫ cɦo coп. Cuộc sốпg có пɦữпg điều ɫrớ ɫrêu đếп ɫɦế.
18:41 21/05/2021
Càng lớn tuổi, mọi thao tác của cha mẹ càng trở nên chậm chạp. Ngay cả những thứ chúng ta cho là dễ dàng, cha mẹ cũng cần thời gian rất lâu để thích nghi. Nhiều người con không hiểu cứ hay cáu gắt, trách mắng cha mẹ. Mà càng làm như vậy, cha mẹ càng lo lắng, càng làm chậm, làm sai hơn nữa.
Như người mẹ sau đây, việc viết chữ, ký tên đối với chúng ta là dễ hơn ăn kẹo. Thế nhưng với một người một chữ bẻ đôi không biết như mẹ thì việc này lại vô cùng khó khăn. Trẻ em học viết cầm cây bút nhanh nhẹn bao nhiêu, người mẹ này lại cảm thấy khó khăn bấy nhiêu. Ở cái tuổi 65, khi tay chân đã cứng, mắt mờ, việc viết tên chẳng khác nào cực hình.
Nhưng khi viết được tên mình cũng là lúc bà phải ký vào tờ giấy đăng ký phẫu thuật cho con gái. Nhìn hình ảnh này, ai nấy trong chúng ta không khỏi cảm động. Câu chuyện được chính con gái của bà chia sẻ lại như sau:
Bài viết gây xúc động trên cộng đồng mạng.
"MẸ NĂM NAY 65 TUỔI, LẦN ĐẦU MẸ BIẾT KÝ TÊN MÌNH...
Mai mình phải làm phẫu thuật. Và người thân duy nhất có thể ký tên vào bản cam kết rủi ro là mẹ nhưng... mẹ mình không biết chữ.
65 tuổi, mẹ chưa từng biết tên của mẹ được viết thế nào. Mẹ chỉ biết tên mẹ là Sìu, ông bà đặt thế rồi người ta gọi thế chứ viết thế nào mẹ cũng chẳng quan tâm.
Hôm nay ngồi, mình "dạy" mẹ viết sao cho đúng 3 chữ "Trương Thị Sìu" - chẳng biết mai khi mình vào phòng phẫu thuật, mẹ có nhớ được cách viết không nhưng cũng chẳng sao, quan trọng là mẹ thôi - lần đầu tiên mẹ tự viết được tên mình...
Càng lớn tuổi, con người ta càng chậm chạp và khó tiếp cận những thứ mới mẻ, đã thế còn thêm cái tính tự ái cao. Nên nếu 1 ngày bố hay mẹ bạn có hỏi về 1 thứ gì đó mà họ không biết, đừng cáu gắt nhé, hãy nhớ, ngày xưa họ đã dạy bạn đi, dạy bạn cầm đũa thế nào..."
Nét chữ người mẹ tập viết để ký vào giấy cam kết cho con.
Bàn tay mẹ ở tuổi 64 đã cứng, chai sần nhưng vì tình thương con, mẹ cố gắng viết cho bằng được tên mình. Người mẹ già với mái đầu điểm vài sợi bạc đang tập trung hết sức để viết được tên mình, để đăng ký cho con gái phẫu thuật thật sự là hình ảnh quá cảm động. Vì con, mẹ cố gắng hết sức mình, ngay cả việc học viết ở tuổi U70 cũng không phải là vấn đề:
- Thương bác quá, chúc bác thật nhiều sức khỏe để ở bên con cháu mình. Nhìn nét chữ của bác là biết bác đã cố gắng rất nhiều.
- Nhớ lúc trước mẹ không biết dùng điện thoại, mẹ kêu mình chỉ cách nhắn tin. Không ngờ tin nhắn đầu tiên mẹ viết là gửi cho mình. Có lẽ vì những lời yêu thương sâu thẳm trong đáy lòng mẹ ngại thốt ra bằng lời nên mẹ đã gửi qua bằng tin nhắn. Mình biết, mình đã thừa hưởng hết 70% tính cách từ mẹ, còn 30% mình mãi chẳng thể bằng mẹ được. Mẹ bảo luôn tự hào về mình, nhưng rồi sự lựa chọn của mình lại khiến mẹ đau lòng nhất. Đến lúc mất, vì không gặp được mình, vì lo lắng cho mình nên mẹ đã không thể nhắm mắt. Cả đời này mình luôn ân hận vì lần đó đã không nghe lời mẹ nên cái giá phải trả quá đắt.
- Chúc ca phẫu thuật thành công và bạn mau khỏe bạn nhé. Chúc bác dồi dào sức khỏe.
- Bố mình cả đời vất vả lo cho các con ăn học trong khi bản thân cũng ko biết chữ. Cảm thấy thương các cụ vô cùng.
Bình luận của cư dân mạng.
Trên đời này không ai thương con bằng cha mẹ, cũng không ai sẵn sàng bỏ qua hết mọi lỗi lầm của con, hy sinh trọn vẹn cuộc đời bên con như cha mẹ. Con cái có thể vì nhiều lý do khác nhau mà sẵn sàng từ mặt cha mẹ, nhưng cả đời này cha mẹ vẫn luôn dõi theo con. Dù con có lớn khôn, có bao nhiêu tuổi đi chăng nữa thì trong mắt cha mẹ, con vẫn bé nhỏ như ngày còn thơ. Mọi sự kiện trong cuộc đời con không thể thiếu đi sự quan tâm của cha mẹ mẹ.
Người mẹ trong câu chuyện này cũng vậy, suốt 65 năm cuộc đời, bà không màng đến việc tên mình viết như thế nào. Nhưng ngay giây phút quan trọng của con gái, bà không ngần ngại học viết, cần mẩn, nắn nót từng nét chữ để viết cho được tên của mình để đăng ký cho con phẫu thuật. Chỉ có cha mẹ mới làm được điều vĩ đại ấy.
Đừng vì cha mẹ chậm chạp, đãng trí mau quên mà chúng ta tỏ thái độ bực dọc. Hãy nhớ lại công sinh thành, dưỡng dục, bao nhiêu sự cố gắng của cha mẹ vì chúng ta đi. Nhờ có cha mẹ, chúng ta mới được như ngày hôm nay. Vì vậy, hãy yêu thương và dịu dàng với cha mẹ nhiều hơn. Trên đời này thứ gì mất đi cũng không quan trọng, chỉ có cha mẹ là người chúng ta phải trân quý, dành nhiều thời gian cho họ hơn mỗi ngày.
Nɦà пào cũпg ɫrồпg cây пày ɱà kɦôпg biếɫ пó độc ‘kiпɦ ɦồп’ có ɫɦể ‘giếɫ пgười’ cɦỉ ɫroпg 1 пốɫ пɦạc
Với пɦiều giɑ đìпɦ пgười Việɫ ɫɦì cây пày được ɫrồпg ρɦổ biếп vô cùпg. Tuy пɦiêп, ɫɦeo các cɦuyêп giɑ пếu cɦúпg ɫɑ ɫiếρ xúc với пó quá пɦiều có ɫɦể gây dị ứпg dɑ, bỏпg ɱiệпg, kɦó ɫɦở và ɫɦậɱ cɦí ɫử voпg пếu пuốɫ ρɦải với số lượпg пɦiều.