Nể ρɦục "ɱẹ gɦẻ" ɫriệɫ sảп để пuôi 8 coп cɦồпg, ɫoàп ɫâɱ lo пɦư coп ruộɫ: “Mẹ ơi, coп yêu ɱẹ”

Suốt những tháng năm qua, cô Hoa gồng gánh nuôi 8 con chồng khôn lớn. Ngôi nhà nhỏ luôn ngập tràn ấm áp từ sự bao dung, vun vén của cô.

23:34 03/01/2022

Chắc hẳn chúng ta vẫn còn nhớ người phụ nữ tên Phan Thị Hoa (SN 1970, Thanh Chương, Nghệ An) đã từng làm bao người xúc động bởi câu chuyện nuôi 8 đứa con chồng suốt mấy chục năm qua. Trong đó, Trần Văn Thắng (SN 1997) đã được mẹ Hoa chăm sóc từ khi phát hiện bệnh ung thư xương đến khi em qua đời vào năm 2017.

Trước khi ra đi ở tuổi 20, Thắng đã kịp nói lời cảm ơn mẹ và tặng mẹ chút quà để tỏ lòng hiếu kính. Dù mẹ Hoa không dứt ruột sinh ra nhưng công ơn của mẹ với Thắng là không gì đánh đổi được. Mẹ đã ở bên cạnh chăm sóc, đút cho em từng muỗng cháo, dìu em mỗi bước đi, tối đến giấc ngủ thao thức không yên... cho tới khi em không còn nữa.

hình ảnhCô Hoa đau đớn, bước đi không vững trong ngày con mất. Ảnh Huy Thư, báo Nghệ An

Những ngày qua, truyền thông xôn xao trước thông tin người dì ghẻ đối xử không tốt với con chồng và gây ra sự việc đáng tiếc. Người ta bỗng nhớ tới cô Hoa, tìm về gặp cô để một lần nữa được nhìn thấy người phụ nữ cả đời gồng gánh nuôi con chồng mà không một lời than thở.

Được biết, cô Hoa mất mẹ từ khi 2 tuổi nên cô rất thấm cảnh mồ côi. Ngày xưa cô muộn chồng, 30 tuổi vẫn đi về lẻ bóng. Lúc này cô định ở vậy đến già nhưng không ngờ duyên số đưa đẩy, ông Trần Văn Đức (SN 1955) đến và lấy cô làm vợ. Ông Đức lúc này đã có 8 con riêng với người vợ trước. Khi vợ ông qua đời vì bệnh, con trai út Trần Văn Đạt chưa đầy 2 tháng tuổi.

Người thân khuyên nhủ hết lời vì cô Hoa lấy ông Đức phải gặp cảnh mẹ ghẻ con chồng, phải nuôi 8 đứa con trong khi kinh tế nhà ông Đức rất khó khăn. Nhưng vì thương nên cô chấp nhận. Ngày về nhà chồng, một cọng rau cũng không có, từ trước đến sau nhà cửa đìu hiu, gạo trong thùng đã hết từ khi nào:

“Khi tôi xác định lấy ông Đức, thì cả nhà không ai đồng ý cả vì con đông, vất vả, mà nghĩ về cũng không nuôi nổi, lấy làm gì cho khổ. Mọi người bảo đã ở cái tuổi 30 rồi thì ở vậy nuôi thân cho sướng, việc gì phải cực khổ mà nuôi con người khác, biết chúng nó có yêu thương mình hay không…”.

hình ảnhCô Hoa chăm chỉ làm việc, vun vén cho gia đình. Ảnh Infonet

Ngậm ngùi một chút rồi bà Hoa kể tiếp: “Ngày cưới là một ngày đặc biệt đối với một đời người. Quần áo phải đẹp, mâm cao cỗ đầy… thế nhưng ông trời hình như không thương chúng tôi”.

“Hôm ấy, gia đình tôi đã chuẩn bị tất cả chỉ chờ đằng chồng sang rước dâu. 10h rồi đến 11, 12h… mắt tôi đỏ hoe chờ ông ấy sang xin lễ thế nhưng chờ mãi vẫn không thấy bóng dáng ở đâu.

Đang bâng quơ thì tôi nhận được tin báo, nhà ông Đức có tang nên ông ấy phải vào Hà Tĩnh để lo việc. Đến 14h chiều, ông Đức mới vội vã đến nhà gái rước dâu”, cô Hoa nghẹn ngào kể.

Ban đầu về nhà chồng, cô Hoa vẫn chưa chiếm được thiện cảm từ các con. Nhưng nhờ vào trái tim bao dung, cô chăm sóc và đối xử với các con như chính con ruột của mình. Cô cùng chồng đầu tắt mặt tối để lo kinh tế gia đình, để các con không phải đói khổ. Cũng bởi tình yêu thương vô bờ bến, các con chồng dần hiểu được tình cảm và thương yêu cô nhiều hơn:

“Ban đầu các cháu cũng không mấy thiện cảm với tôi nhưng tôi hiểu, các cháu sợ cái cảnh ‘mẹ kế con chồng’ hay nói nặng hơn là ‘gì ghẻ’. Cũng tủi thân nhưng tôi không dám trách, chỉ biết cố gắng hết sức để các cháu thấu hiểu thôi”, cô Hoa trải lòng.

Sau đó cô sinh một bé trai và quyết định ngưng vì cô biết nếu sinh nữa thì không có đủ kinh tế để nuôi các con. Đồng thời, cô không muốn gặp cảnh con chung con riêng, sợ các con chồng cảm thấy chạnh lòng. Vậy nên suốt mấy chục năm qua, cô lặng lẽ làm việc, dốc lòng chăm lo cho cả gia đình 11 người.

Đến khi Thắng - người con thứ 7 qua đời, cô khóc thương như mất đi chính khúc ruột của mình. Cũng chính vì chăm lo cho Thắng, rất nhiều lần khóc vì thương con, mắt cô đã mờ đi rất nhiều. Thiếu ngủ, kém ăn khiến cô liên tục sụt cân đến mức chỉ còn 37kg. Rồi Thắng ra đi, người ta nhìn thấy hình ảnh cô Hoa đau đớn, chân không bước nổi trên chặng đường tiễn con.

Thắng mất năm 2017 thì đến 2018, cô Hoa lại một lần nữa suy sụp khi chồng phát hiện bị ung thư, năm 2019 ông qua đời để lại cô Hoa và 8 người con. Thân cò lặn lội, cô gượng sống tiếp, ngày đêm lo lắng cho các con khôn lớn thành tài, lập gia đình ổn định.

Giờ đây, gia đình cô Hoa đang sống trong căn nhà khang trang sau quá nhiều khó khăn vất vả. Được như ngày hôm nay phải kể đến công lao rất lớn của cô và tình yêu thương lớn hơn trời bể mà cô đã dành cho các con. Hiện tại cô đang sống cùng Trần Thị Mỹ (SN 1979), bị câm điếc bẩm sinh; em Trần Văn Đạt (SN 2000, đã nghỉ học ở nhà phụ giúp mẹ) và Trần Văn Huy (SN 2007, hiện đang học lớp 9). Các anh chị em luôn yêu thương và đoàn kết, không hề có sự phân biệt khiến cô Hoa rất tự hào.

Em Trần Văn Đạt tâm sự: “Khi mẹ Hoa về, em mới được 6 tuổi nhưng mẹ đã tận tụy lo cho em và các chị ăn học. Nay em đã học hết cấp 2, các chị đã đi lấy chồng nhưng công dưỡng dục của mẹ thì em không bao giờ quên”.

hình ảnhCô Hoa bên cạnh con trai ruột của mình. Ảnh infonet

hình ảnhEm Đạt được mẹ Hoa chăm sóc từ khi 6 tuổi đến giờ. Ảnh Infonet

Suốt mấy chục năm qua, thân cò lặn lội nuôi chồng nuôi con và đến thời điểm hiện tại tuy tuổi đã cao nhưng cô Hoa vẫn làm việc, vẫn kiếm tiền nuôi các con. Sự hy sinh của cô dành cho chồng, con chồng và cả gia đình chồng thật sự không có lời nào diễn tả được. Khi các con nói: “Mẹ ơi, con yêu mẹ” mới thấy cô vất vả cả đời cũng không gì làm cô bật khóc, nhưng chỉ cần các con nói lời thương yêu thì nước mắt cô đã lăn dài.

“Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng”, nhưng có biết đến câu chuyện của cô Hoa và của những người phụ nữ tuyệt vời khác mới thấy, mẹ ghẻ thương con chồng là chuyện đã và đang có trong cuộc sống. Mẹ tuy không dứt ruột sinh con nhưng trái tim của mẹ đầy tình yêu và sự bao dung, mẹ có thể chịu cực khổ thiếu thốn nhưng nhất định yêu thương con theo cách hoàn hảo nhất.

Tags:
Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất