Người cɦɑ пgã xuốпg vực пằɱ liệɫ, 2 coп ɫɦơ ρɦải пgɦỉ ɦọc vì giɑ cảпɦ пgɦèo
Trượɫ cɦâп пgã xuốпg vực sâu kɦiếп ɑпɦ Tɦiệп пằɱ liệɫ giườпg đếп ɦoại ɫử. Từ пgày ɑпɦ пằɱ liệɫ, ɦɑi đứɑ coп ɫɦơ cũпg kɦôпg được đếп ɫrườпg vì пɦà kɦôпg có ɫiềп ɱuɑ sácɦ, vở....
20:22 11/06/2021
Con đường đất men theo dòng suối đưa chúng tôi đến căn nhà nhỏ của anh Nguyễn Văn Thiện (41 tuổi), nằm chênh vênh trên sườn núi ở thôn Khe Ván, xã Quang Minh, huyện Văn Yên, tỉnh Yên Bái.
Bị ngã xuống vực khi gùi dưa khiến người đàn ông trụ cột thành nằm liệt giường
Trên chiếc giường cũ được kê ngay cạnh cửa ra vào, anh Thiện nằm co quắp, cơ thể tiều tụy chỉ còn da bọc xương. Nhưng trông anh khá tỉnh táo với mắt nhìn trân trối chứa đựng sự u uất đến tột độ.
Bên cạnh người đàn ông nằm liệt giường này là một chiếc chai nhựa được treo lủng lẳng nối với đoạn ống dây cho anh đi tiểu hàng ngày.
Dường như nhận thấy ánh mắt ái ngại của những vị khách, anh Thiện giọng như nghẹn lại đầy bất lực: “Nhà em giờ chẳng còn gì cả, đến tiền mua cồn sát trùng và bông băng, túi đựng nước tiểu cũng không có. Cũng chẳng vay được ở đâu nữa, nên vợ em đành phải đi xin hàng xóm chai nhựa vậy…”.
Do nằm liệt một chỗ lâu ngày nên nhiều vùng trên cơ thể anh Thiện bị hoại tử
Người đàn ông nằm liệt giường cố gắng kể cho chúng tôi nghe về cái ngày anh lên rẫy từ tờ mờ sáng hái dưa để mang ra chợ bán đong gạo. Lúc ấy vào khoảng 7 giờ sáng, sau khi hái đầy gùi dưa thì anh Thiện xuống núi.
Do bất cẩn nên anh bị trượt chân, lại thêm gùi dưa đè nặng trên lưng, khiến người đàn ông này ngã lăn xuống vực sâu đến 20 m. Rừng núi hoang vu không một bóng người nên không ai biết anh gặp nạn.
Chỉ đến khi đã quá trưa mà chưa thấy chồng trở về, chị Tiếp (vợ anh Thiện) gọi hàng chục cuộc điện thoại nhưng không thấy chồng nghe máy. Linh tính có chuyện chẳng lành, chị hốt hoảng nhờ người đi tìm thì phát hiện chồng nằm bất động dưới khe núi, gùi dưa thì dập nát, vương vãi xung quanh.
Người đàn ông đau đớn sau vụ tai nạn nằm liệt giường khến 2 đứa con thơ lạc lõng con đường đến trường vì nhà nghèo không có sách vở, không có quần áo mới
Anh Thiện sau đó được đưa đến viện tỉnh cấp cứu. Anh kể, nằm viện ở tỉnh một tháng, bác sĩ bảo bị chấn thương các đốt sống gây liệt tủy, khiến từ thắt lưng trở xuống bị liệt và mất cảm giác hoàn toàn.
Do nằm liệt một chỗ nên nhiều phần trên cơ thể anh bị lở loét sâu phải phẫu thuật tới bảy lần. Các bác sĩ sau đó chuyển anh về bệnh viện Việt Đức (Hà Nội).
Ở bệnh viện Việt Đức hai tuần, anh lại được chuyển sang viện Bỏng Quốc gia gần hai tháng thì gia đình không còn khả năng chữa trị, nên đành đưa anh về nhà.
Không thể vay mượn đây được tiền nữa chị Tiếp đành đưa chồng về nhà chăm sóc, nhưng đến chiếc cồn sát trùng, băng gạc cũng không có tiền để mua
Lấy khăn lau nước mắt cho chồng, chị Tiếp tâm sự, trong những ngày đưa chồng đi viện, chị đã phải bán đi mảnh nương rẫy và vay ngân hàng, vay của anh em được tổng cộng được 340 triệu đồng. Mấy tháng ròng đưa chồng đi khắp các bệnh viện thì hết tiền, cũng không vay thêm đâu được nữa. Giờ anh ấy nằm đấy, phần thịt đã thối ruỗng ăn sâu vào tận xương, đến bông băng nhà em cũng chẳng thể mua nổi, phải xin ở trạm xá.
Nói rồi chị Tiếp nhẹ nhàng bóc lớp băng dính, lớp băng gạc bên trong đã thấm đẫm dịch, chúng tôi thoáng rùng mình khi được nhìn thấy những vết thương trên cơ thể anh Thiện. Những hố sâu đến tận xương lộ ra.
Đôi mắt đỏ hoe, chị Tiếp kể, bác sĩ bảo anh Thiện vẫn còn hy vọng nhưng gia đình phải thật kiên trì chạy chữa. Nhưng kể từ lần cuối cùng ở viện, chị không thể chạy vạy đâu được nữa đành bất lực để anh ở nhà trong tình trạng các vết thương ngày càng lở loét, hoại tử sâu.
Thương hai anh em Thêm không có sách vở đến trường
Chị Nguyễn Thị Thiêm, cán bộ Lao động - Thương binh và Xã hội của xã Quang Minh chia sẻ, hoàn cảnh gia đình anh Thiện đặc biệt bi đát ở địa phương. Gia cảnh vốn đã khó khăn, nay gặp biến cố thì rơi vào bước đường cùng.
Từ khi anh gặp nạn rồi trở về nhà nằm liệt giường, chính quyền địa phương cũng đã vận động quyên góp, nhưng thú thực là địa phương vùng cao đặc biệt khó khăn nên sự giúp đỡ rất hạn chế.
Mỗi khi tới thăm anh, nhìn cơ thể anh lở loét, bốc mùi… chúng tôi ai cũng xót xa. Nhìn 2 đứa con thơ nheo nhóc, quần áo rách rưới không sách vở đến trường mà lòng đau nhói.
Ôm lấy chúng tôi, bé Thêm, (11 tuổi) lí nhí nói: Hôm nay con và em Thủy không được đi học vì bố mẹ chưa mua được sách và quần áo….
Ngôi nhà anh Thiện nằm nép mình bên sườn núi.
Ngày пɦậп giấy пɦậρ ɦọc, đôi ɱắɫ ɫâп siпɦ viêп đã kɦôпg пɦìп ɫɦấy gì пữɑ
Ngày пɦậп giấy пɦậρ ɦọc cũпg là lúc căп bệпɦ uпg ɫɦư quái ác ậρ đếп và di căп, kɦiếп đôi ɱắɫ cɦàпg ɫâп siпɦ viêп kɦôпg ɫɦể пɦìп ɫɦấy. Các bạп đếп пắɱ ɫɑy eɱ пgɦẹп пgào ɦẹп пgày ɫới ɫrườпg....