Nỗi đɑu củɑ 3 giɑ đìпɦ cùпg báɱ ɫrụ ở cɦợ rɑu, ɱỗi пgày dậy ɫừ 3ɦ sáпg пgóпg ɫiп coп ɫɦấɫ lạc
Mỗi năm trên thế giới, có hàng trăm vụ án bắt cóc xảy ra. Lâm vào cảnh như thế, gia đình nào cũng rất quẫn trí. Có người cố gắng để sống tiếp, có người tâm trí như phát điên.
21:40 29/07/2021
Có gia đình bất hạnh mãi mãi không tìm thấy con, có gia đình may mắn được đoàn viên sau nhiều năm xa cách. Tuy nhiên, câu chuyện về ba gia đình cùng nhau đi tìm con dưới đây, hẳn sẽ khiến người thấy xót xa.
Từ quê lên phố, vợ chồng anh Xu Yutang và hai gia đình họ hàng cùng nhau tới Mai Châu lập nghiệp ở chợ Trương Dương, thành phố Đông Quan, tỉnh Quảng Đông (TQ) từ năm 1999. Sáng ngày 28/6/2002, con gái 5 tuổi của Xu tên Xu Wenping, cháu trai 6 tuổi Li Jiahua và cháu trai 5 tuổi Xu Moude đã cùng biết mất khi đang chơi ở chợ.
Xu nhớ lại hôm đó cả ba gia đình đều dựng sạp trong cùng chợ rau. Họ bận buổi sáng, còn lũ trẻ chơi với nhau. Người đầu tiên phát hiện ra 3 bé mất tích là Li Shaofang, bố Li Jianhua. Vì mệt trong người nên anh nghỉ ngơi ở nhà, còn vợ bán hàng một mình. Hơn 8h sáng, anh Li không thấy con về ăn sáng nên ra chợ tìm không thấy. Đến lúc này người lớn mới phát hiện sự việc.
3 người mẹ cùng tìm con ròng rã suốt 10 năm (Ảnh: The Paper)
Sau khi tìm không thấy kết quả, ba gia đình gọi cảnh sát. Mùa hè đó cả ba nhà đóng cửa hàng, tìm con từ Quảng Đông đến đến Huệ Châu, Quảng Châu và nhiều nơi khác. "Chỉ cần ai đó nói thấy hoặc có chút manh mối nào, chúng tôi sẽ đi ngay lập tức", anh Li nói.
Cũng tại chợ này, cuối tháng 12/1997, chị Zeng Wenying, một người bán rau tại chợ cũng lạc mất con trai Yang Lihui, hai tuổi rưỡi. Zeng kể hôm đó chị bán rau, còn hai con trai chơi với nhau. Một phụ nữ đã cho hai đứa nhỏ quả và sau đó bắt con út đi. Kể từ đó, không có tin tức gì của cậu bé. Trong sáu tháng tiếp theo, chị Zeng đóng quầy hàng và cùng chồng đi khắp nơi tìm nhưng bặt vô âm tín.
Zeng Wenying nhớ rõ rằng khi con trai bị bắt đi, bé đã đeo một chiếc vòng bạc có khắc dòng chữ "thông minh". "Hôm đó con mặc một chiếc áo len dài tay màu cam, quần màu xanh lá cây và một đôi giày thể thao", chị nói. Còn anh Xu Yutang cho biết tên khai sinh của con gái là Mi Gu. Cô bé có hai má lúm đồng tiền, nghịch ngợm như con trai và có một vết sẹo trên đầu.
3 đứa trẻ bị mất tích trong vụ án năm xưa (Ảnh: The Paper)
Khi mất tích, bé mặc một chiếc áo sơ mi trắng đỏ và quần màu hồng, thích ăn trái cây và không thích thịt mỡ. Một trải nghiệm tương tự đã đưa bốn gia đình đến với nhau, họ quyết định ở lại chợ rau, hy vọng một ngày nào đó các con trở về.
Họ đăng thông tin tìm kiếm lên mọi phương tiện truyền thông. Họ đến cảnh sát để lại ADN nhiều lần. Và trong hành trình tìm con gần hai thập kỷ, họ đã bị lừa vô số lần. Mỗi ngày, họ đều dậy từ 3h sáng và đi ngủ vào lúc 11h đêm, họ cố gắng để ngủ ít đi, tranh thủ thời gian tìm con thất lạc.
Vào tháng 9/2019, tin vui cuối cùng đã đến với gia đình Xu Moude, khi cậu bé được tìm thấy. Tuy nhiên, đứa trẻ cho biết không nhớ chuyện xảy ra. Sau khi đoàn tụ với cha mẹ ruột, cả gia đình đã rời khỏi chợ Trương Dương, cùng nhau chuyển đến một nơi mới, mở một siêu thị nhỏ.
Ba gia đình còn lại vẫn tiếp tục bám trụ. Song hiện tại cả Xu Yutang và Li Shaofang đều không còn trẻ khỏe như trước, họ sợ cơ hội tìm con ngày càng mong manh. Anh Li Shaofang năm nay 54 tuổi, thường xuyên bị đau thắt lưng, quanh năm phải dùng thuốc hạ huyết áp.
Còn Xu Yutang từng bị đột quỵ năm 2017 nên giờ sức khỏe yếu. Khi được hỏi liệu đã hình dung con gái trông như thế nào, anh lặng đi một chút và nghẹn ngào: "Chắc giờ con bé đã 24 tuổi rồi". "Tôi luôn nghĩ các con sẽ nhớ về nơi này và chúng tôi sẽ không rời khỏi đây", người cha già nói.
Hình minh họa (Ảnh: newqq.com)
Có lẽ trong suốt quãng đời còn lại, cả ba gia đình nói trên sẽ vẫn tiếp tục tìm kiếm, tiếp tục hy vọng, và tiếp tục day dứt khôn nguôi. Ngày xưa, vì kiếm tiền, vì mưu sinh, họ đã thờ ơ và thiếu cẩn trọng trong việc chăm sóc con cái, để rồi tạo cơ hội cho những kẻ bắt cóc thực hiện được kế hoạch của mình.
Còn hôm nay, vẫn ở khu chợ đấy, họ vẫn bán buôn những mặt hàng quen thuộc, nhưng đồng tiền kiếm được chẳng còn giá trị gì nữa rồi. Bởi thứ mà họ mong chờ nhất, là những đứa trẻ năm xưa có thể nhớ lại khoảnh khắc cuối cùng trước khi bị bắt đi, sau đó tìm cơ hội về với cha mẹ. Hoặc có ai đó tìm được manh mối, sẽ nhắn gửi cho họ. Vì vậy bao nhiêu năm qua, họ tuyệt đối không chuyển nhà, cũng không bỏ đi công việc buôn bán.
Đúng là trong cuộc đời này, không gì ‘trớ trêu’ bằng số phận. Có kẻ sinh con ra nhưng không dám nuôi, vứt bỏ ngoài xã hội, mặc cho thiên hạ chửi bới. Nhưng cũng có người muốn tìm lại con, muốn bù đắp cho con, muốn chăm sóc cho con đến cuối đời cũng không được.
Giờ đây, cả 3 gia đình cùng chung một nỗi đau, cùng chung một chí hướng muốn tìm lại những đứa trẻ năm xưa bị thất lạc. Nhưng liệu số phận có mỉm cười với họ hay không, đó là điều chẳng ai biết trước được.
Chỉ hy vọng có kỳ tích xảy ra, bởi có rất nhiều gia đình trên thế giới, vẫn có thể tìm lại con mình sau nhiều năm xa cách. Tất nhiên, hành trình ấy có máu và nước mắt, nhưng chỉ cần có lòng tin, không gì là không thể.
Sau cùng, những ai còn gia đình xin hãy biết trân trọng mẹ cha, hãy biết tình thân là điều quý giá nhất trên đời. Đừng thờ ơ với các thành viên còn lại, đừng đợi khi họ mất đi rồi, chúng ta mới hối hận, muốn bù đắp… nhưng lại bật khóc vì tất cả lại quá muộn màng.
Xóɫ xɑ пgười ρɦụ пữ gồпg ɱìпɦ cɦịu cảпɦ ɦɑi пgười ɫâɱ ɫɦầп ɫroпg giɑ đìпɦ ɦàпɦ ɦạ
Người đàn bà cả cuộc đời lam lũ, mưu sinh chăm sóc em chồng tâm thần rồi đến con trai mình bị điên. Thỉnh thoảng bà lại bị con trai đánh đập, cuộc sống quá khổ cực nhiều lần bà nghĩ "muốn chết quách đi cho nó xong". Nhưng bà lại hy vọng có ngày đứa con trai yêu thương và người em chồng được chữa khỏi bệnh.