Ở Nhật, nhìn những hình ảnh này lại ứa nước mắt, chưa hết nợ con chưa dám về

Nỗi khổ của những người con xa xứ, nhớ quê hương, nhớ gia đình, bạn bè … mà đâu dám về vì còn tiền nợ, còn kiếm tiền mưu sinh 

16:30 02/06/2018

Nỗi nhớ quê hương da diết

Mới đây trên MXH, bạn Hoàn Phan có đăng tải một bài viết với nội dung “Có ai nhớ nhà k Những hình ảnh chỉ nông thôn mới có… Còn nhớ đang ngủ trưa thì nghe hàng xóm hô ” mưa rồi”. Bật người dậy nhanh như tên bắn cào lúa, cào rơm sao cho khỏi bị ướt .Rồi cả những lần đi học về đạp xe qua những con đường đầy rơm rạ lại phải xuống đẩy bộ…nghĩ mà vui thật” . 

Ngay sau khi bài viết được đăng tải đã thu hút rất nhiều sự bình luận của cộng đồng mạng, đồng cảm với nỗi lòng của thanh niên nhiều bạn DHS cũng bày tỏ nỗi nhớ quê hương da diết …

Bạn Quý Kiên chia sẻ lại kỉ niệm ngày nào “Hôm nào giao cho sân thóc với quãng rơm là ở nhà thấp thỏm vãi hàng. Hơi chớm cơn phát là thu lại luôn, chứ để dính mưa là ăn tế như chơi”, “Nhớ quê lắm bạn ạ”, “Em muốn về nhà cùng bama ra đồng cắt lúa”, “còn những trưa nắng ra sân đi thóc nữa” …

Chưa trả hết nợ chưa thể về quê …

Mưu sinh xa xứ sung sướng thì ít mà tủi hờn, cay đắng thì nhiều. Có những hoàn cảnh vô cùng éo le, vì trả nợ, vì đam mê …

Một bạn có nickname Cát Bụi chia sẻ “Mẹ ơi con muốn về!! Mà chưa hết nợ con chưa dám về. Cả nhà nghe mình tâm sự và cho mình lời khuyên nhé vì mình đang rất bế tắc. Văn không hay nên chắc sẽ hơi lủng củng. Mình đi du học tự túc từ năm 2013 mất hơn 300tr vay 100% chưa kể nợ cũ. Từ hồi sang áp lực nợ nần cứ bám theo mình mỗi ngày nên mình tập trung vào đi làm hơn là đi học. 6 tháng đầu chưa đều việc nên cũng chưa gửi được nhiều, sau 6 tháng thì làm rất nhiều. Trung bình từ 22 man đổ lên tháng nào vào kì nghỉ thì cũng được trên dưới 30man. Cả tháng hầu như chẳng được nghỉ ngày nào mà lúc làm được nhiều tiền thì lại phải nghĩ đến tiền học năm sau. Dù vậy cũng chẳng dám tâm sự với bố mẹ, lúc nào nói chuyện cũng nói con bên này công việc, học tập đều ổn. Chỉ có 3 tháng đầu thì mình cố gắng lên lớp 100% xong còn được nhận mấy sên tiền chuyên cần cơ. Nhưng sau đó thì mình xa xút dần. Thực tế lên lớp ngủ là chính, hoặc hôm nào vui vui thì mới học. Hầu như chỉ trước bài thi thì mới ôn qua 1 chút nên điểm số thì cũng không đến nỗi tệ quá. Học 2 năm tiếng tỉ lệ đi học của mình hình như là 8x% cũng trả được gần 200tr. Đến lúc sắp tốt nghiệp cũng muốn học lên DH nhưng đh thì học phí cao quá nên quyết định học senmon để cho tiết kiệm sau này làm sớm trả sợ cho nhanh. Bản thân thì thích học IT nhưng tìm mấy trường IT thì học phí cũng khá chát. Nên vì trả nợ lại chọn trường kinh tế vì học phí nó rẻ. Thời gian này khi cử cũng khó khăn, mình cũng street nhiều sau cuối cùng thì cũng vào được. Rồi đi học, rồi những chuỗi ngày cày baito lên lớp ngủ lại tiếp tục. Mà bố mẹ ở nhà vẫn nghĩ mình bên này học hành vẫn ổn. Vì mình không muốn bố mẹ thất vọng nên cũng chẳng dám nói ra. Học gần 1 năm sắp sang năm thứ 2 mà nợ thì chưa hết. Mình lại nghĩ học xong không xin được việc phải về mà vẫn còn nợ thì xấu hổ lắm. Lúc đó mới nghĩ là phải học lấy cái gì đó sau mới xin được việc ở lại trả nợ. Quyết định đăng kí thi N1, từ hôm đki thi thì cũng có động lực học hơn, đi làm về 12h về tắm rửa xong học đến 2h bù lại hôm sau lại dậy muộn đi học muộn, hôm nào chán quá nghỉ luôn. Rồi tháng 12thi kết quả TRƯỢT. Hơi thất vọng, thôi lại bỏ hết quay về vòng xoay cũ đi học+ baito. Đến tháng tư lại quyết tâm đki lần nữa, động lực trả nợ giúp mình quyết tâm đỗ hơn. Đúng là khi có mục tiêu con người ta sẽ cố gắng hơn bình thường. Mình đâm đầu học nhưng cũng không bỏ bê việc làm hehe. Sau 3 tháng ngày thi cũng đến, đợi kq thêm 2 tháng nữa trời cũng không phụ lòng người. May mắn cũng mỉm cười với mình. 1 thằng suốt ngày ngủ trên lớp lại đỗ N1 nên chả ai tin. Mình kệ có cái để ghi vào cv đi xin việc rồi. Nên thôi đi cày baito tiếp. Sau 2 năm senmon tỷ lệ đi học là 77% trả thêm được 150tr mà nợ vẫn chưa hết. Học xong đi xin việc lại street vì chẳng có chuyên môn gì, kết quả học tập thì kém, tỉ lệ lên lớp thì thấp, ngoài cái mác bằng N1. Cũng chẳng dám đi pv nhiều vì đi nhiều phải nghỉ baito đi lại tốn kém, chỉ tranh thủ những hôm chỗ làm được nghỉ thì sắp xếp đi. Vất vả mãi cũng pass được 1 chỗ chuyển xuống làm đưa giấy tờ đi xin visa, nhìn cái seiseki với syusseki cũng xấu hổ nghĩ là kiểu gì cũng xịt. Mà hên xui cuối cùng vẫn đỗ. Làm được 1 năm lương cũng ko cao, tổng là được 5 năm ở Nhật mà vẫn chưa hết nợ. ( gửi về chắc được khoảng 450tr ) Vì ngoài tiền đi ở nhà còn nợ ngoài mà bố mẹ lại không kiếm được nhiều, tiền sinh hoạt cũng phụ thuộc tiền mình gửi về. Nói đến công việc hiện tại, vì vốn thích IT xong lại làm cv không phải thế mạnh nên cũng chán nản, suy nghĩ nhiều. Đến bây giờ thì muốn bỏ thực sự cơ mà vì nợ nần vẫn phải cố và mình cũng không muốn từ bỏ giữa chừng. Bây giờ mình có vài suy nghĩ thế này các bạn cho mình lời khuyên: Thứ 1: Mình muốn sau khi hết nợ sẽ dành tiền đi học IT rồi xin việc It cho đúng đam mê. Thứ 2: chuyển việc khác làm việc đơn thuần vất vả mà lương cao hơn trả nợ nhanh hơn Thứ 3 : muốn về Việt Nam mà sợ không trả được hết nợ Thứ 4 : tiếp tục cố gắng với Cv hiện tại khoảng 2 năm nữa hết nợ rồi tính tiếp.Tâm sự dài, cảm ơn đã đọc.” …

Đọc bài viết mọi người đều đưa ra những lời khuyên tốt nhất và hi vọng bạn sẽ có sự lựa chọn đúng cho mình. Bạn Hoa Phạm thật lòng khuyên nhủ “Bạn 0 nên chuyển việc khác nếu việc đó 0 phải là ước mơ của bạn. Vì sau này bạn sẽ lại muốn rời bỏ cv đó mà thôi. Nếu muốn ở lại Nhật lâu dài, thì hạn chế chuyển việc cũng là việc cần lưu ý. Vì các công ty 0 thích tuyển ng hay nhảy việc. Nếu bạn còn trẻ ( dưới 27 tuổi) thì bạn nên theo đuổi ước mơ của mình. Nếu trên 27 tuổi thì nên cân nhắc nếu là con gái. Bạn trả nợ cũng kha khá rồi, phần còn lại cứ trả dần ít một thôi. Đừng vì khoản nợ 0 phải do mình gây ra mà đánh mất tương lai của mình. Trả vẫn trả, nhưng đừng quá cố. Trước mắt cứ cố gắng làm cv hiện tại thêm 1 thời gian. Số tiền tiết kiệm đc thì chia làm 2 phần, 1 phần trả nợ, 1 phần chuẩn bị cho 1 năm học phí. Sau khi bạn có 1 năm học phí rồi, hãy nghỉ việc và tiếp tục đi học. Mình tin đó là cách giải quyết tốt nhất cho bạn. Chúc bạn thành công.”, “Đọc xong cái stt cũng khá ấn tượng bởi thấy mình trong đó, nhưng khác là ko có N1 như bạn này. Hãy theo đuổi đam mê khi còn có thể” …

Tags:
Đây có phải là thời điểm “come out” thích hợp của các cặp đôi đồng tính ở Nhật?

Đây có phải là thời điểm “come out” thích hợp của các cặp đôi đồng tính ở Nhật?

Được sống cùng người mình yêu là hạnh phúc một đời, tuy nhiên có những cặp đôi dù yêu nhau tha thiết vẫn chịu sự chỉ trích, ngăn cấm từ xã hội. Đó chính là các cặp đôi đồng tính. Đáng tiếc thay, tuy vấn đề muôn thuở này luôn được nhắc đi nhắc lại nhưng những định kiến về nó vẫn không hề suy giảm.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất