Tɦươпg cảпɦ пgười ρɦụ пữ kɦốп kɦổ ɱộɫ ɱìпɦ vậɫ vã пuôi coп bệпɦ ɫậɫ: 'Nɦiều kɦi ɫôi bấɫ lực пgồi kɦóc đếп sáпg..'
Có lúc cɦị Tɦảo ɫuyệɫ vọпg, coп ɫrɑi lêп cơп co giậɫ kéo dài cả пgày đêɱ, đạρ sưпg ɱặɫ ɱẹ vì ɱấɫ kiểɱ soáɫ. Cɦị bấɫ lực cɦỉ biếɫ lấy dây ɫɦừпg ɫrói cɦâп ɫɑy coп ɫrɑi lại rồi пgồi kɦóc cɦo đếп sáпg.
23:10 24/12/2021
Người đàn bà khốn khổ một mình vật vã nuôi con bị Parkinson gần 10 năm trời
Gia cảnh éo le của người đàn bà khốn khổ
Chị Đinh Thị Thảo (53 tuổi, xóm Đông, thôn Hiển Lễ, xã Cao Minh, Phúc Yên, Vĩnh Phúc), gia đình chị có 5 người nhưng giờ chỉ 3 người còn sống.
Chồng mất do tai nạn năm 2006, con gái cả mắc bệnh viêm túi mật không qua khỏi lúc mới 9 tuổi. Con gái thứ đi lấy chồng, còn con trai út đang tuổi ăn tuổi lớn tự nhiên lên cơn co giật. Chị thảo cho đi viện khám thì được bác sĩ cho biết con trai mắc bệnh Parkinson không thể chữa khỏi.
Căn nhà mái bằng cũ kỹ của hai mẹ con chị Thảo.
Ngôi nhà mái bằng của mẹ con chị Thảo đã chuyển màu cũ kỹ, vôi vữa bong tróc. Bước vào căn nhà nhỏ, tôi nghe thấy nhiều tiếng động lạ vang lên liên hồi, tiếng uỳnh uỵch như của ai đó dùng gót chân đạp mạnh vào tường, tiếng bàn tay như đang cào vào gối, đệm kêu rõ mồn một.
Thấy tôi bất ngờ về những tiếng động đó chị Thảo giải thích: Đó, cháu nó (con trai chị) lại đạp chân vào tường, tay cào vào đệm, bây giờ mỗi lần có người lạ đến là chân tay nó lại đạp liên hồi như vậy.
Căn phòng nhỏ nơi em Nguyễn Khắc Đức nằm, Đức phải nằm trên đệm kê sát đất.
Dẫn tôi vào căn buồng nhỏ bên trong, nơi cháu Nguyễn Khắc Đức con trai chị Thảo đang nằm. Đập vào mắt mắt tôi là cảnh tượng một thanh niên 21 tuổi gầy gò, thân hình chỉ còn da bọc xương, nằm co quắp trên chiếc đệm dưới nền nhà. Chân tay Đức run rẩy, gót chân đạp liên tục vào tường làm lõm cả một khoảng lớn. Để chân tay con đỡ bị trầy xước, chị Thảo phải dùng miếng dán tường bằng xốp nhưng cũng không ăn thua.
Năm nay 21 tuổi nhưng Đức lọm khọm như ông già. Vốn dĩ khi sinh ra là một đứa trẻ bình thường, lớn lên trong gia đình có mẹ, có cha, được ăn được học đầy đủ.
Suốt gần 10 năm qua, chị Thảo một mình chăm sóc cậu con trai bị bệnh Parkinson.
Năm 2006 chồng chị đột ngột qua đời vì tai nạn, cho đến bây giờ cái chết ấy vẫn là một bí ẩn mà bản thân chị Thảo mãi mãi không có được lời giải đáp thỏa đáng. Khi cháu Đức con trai chị đang học lớp 9 (năm 2010) thì bỗng nhiên đổ bệnh, sức khoẻ yếu, khuôn mặt bị phù và xám lại.
Thấy vậy, gia đình hốt hoảng cho xuống bệnh viện Bạch Mai để khám, tại đây bác sĩ kết luận Đức bị bệnh viêm cầu thận. Sau một thời gian điều trị bệnh thận của Đức khỏi, một năm sau xuống khám lại bác sĩ báo sức khoẻ của Đức hoàn toàn bình thường.
Niềm vui đến với chị Thảo khi con gái thứ trưởng thành rồi lập gia đình. Chị Thảo nghĩ cuộc đời mình chắc đến đây là yên bình, chị yên tâm ở vậy nuôi đứa con trai út thành người thay chồng.
Con trai đang tuổi ăn tuổi lớn, sau cơn co giật nằm yên một chỗ 2 năm trời
“Niềm vui ngắn chẳng tày gang”, đến năm (2014) chân tay của Đức có hiện tượng run, rồi co giật toàn thân. Một lần nữa chị Thảo mang con xuống Hà Nội để khám bệnh. Sau khi khám bác sĩ kết luận con trai chị bị bệnh Parkinson không thể chữa khỏi. Nằm ở bệnh viện Bạch Mai một năm trời không có tiến triển, chị Thảo đưa con về nhà tự tìm thuốc nam chạy chữa.
Đôi chân gầy gò của Đức, hễ gặp người lạ là đạp liên hồi vào tường, khiến bức tường bong tróc.
Hai tai của Đức cào cấu vào đệm, gối khi có người lạ.
“Tôi nhớ như in lời bác sĩ họ nói lúc ở viện, bệnh này chỉ vài tháng sau là trong người như kiểu kiến bò. Đúng thế thật, một thời gian sau tôi thấy cháu nó bắt đầu kêu có kiến bò trong người, nó chỉ chỗ nào tôi lại phải gãi chỗ đó cho nó, được một lúc nó lại bò chỗ khác”, chị Thảo kể.
Quãng thời gian từ 2014 đến 2018, Đức bị bệnh nhưng vẫn còn đi lại được. Tuy nhiên, đến đầu năm 2018 những cơn co giật mạnh, liên tục kéo dài xuất hiện nhiều hơn. Có lần chị Thảo cho con lên bệnh viện Phúc Yên nằm 5 ngày, ở đó bác sĩ chỉ tiêm thuốc ngủ, hết thuốc Đức lại lên cơn co giật. Không khả quan, chị Thảo cho Đức về nhà nằm đến giờ.
Sau khi uống thuốc nam được một thời gian, những cơn co giật mạnh giảm dần đi nhưng Đức không thể đứng dậy, đi lại được mà vẫn nằm yên một chỗ. Chị Thảo nhớ lại những tháng ngày Đức lên cơn co giật mạnh, hai mẹ con như đánh vật trong nhà.
Đức nằm như vậy suốt hai năm qua, khó khăn nhất là lúc cho Đức ăn và vệ sinh cá nhân.
Có lần cháu lên cơ co giật kéo dài từ sáng hôm trước cho đến tận sáng hôm sau mới đỡ, lần đó chị thấy bất lực, tuyệt vọng vô cùng. Nhà chỉ có mỗi hai mẹ con, khi con lên cơn co giật mạnh chị phải lấy dây thừng trói chân tay cháu lại để đỡ va đập xuống nền nhà rồi ngồi khóc đến sáng.
Con gái thì lấy chồng rồi, cuộc sống gia đình cũng khó khăn nên những ngày cuối tuần mới lên giúp mẹ được lúc nào hay lúc ấy.
Trước Đức còn nằm trên chiếc phản ở nhà ngoài, sau lần co giật lăn từ trên xuống đất, chị Thảo phải mua đệm rồi cho Đức vào trong buồng nằm. Thương cháu những ngày hè nắng nóng, cậu ruột của Đức gom góp mua cho chiếc điều hoà để cháu nằm cho khỏi bứt rứt.
Hoàn cảnh khó khăn, chị Thảo vẫn phải đun nấu bằng bếp củi.
Khổ nhất là việc vệ sinh cá nhân cho Đức, nhiều lúc hai mẹ con loay hoay cả tiếng đồng hồ không xong vì chân tay Đức co giật. Có lần chị Thảo bị con đạp tím cả mặt vì mất kiểm soát. Hiện tại mỗi tháng chị Thảo phải bỏ ra 3,6 triệu đồng để mua thuốc cho con.
“Giờ tôi có bị làm sao chắc cháu nó cũng không sống được nổi. Tôi chỉ có một mong muốn là có tiền để chữa trị cho con, chỉ cần nó đi lại được là tốt lắm rồi”, chị Thảo nói.
Trao đổi với phóng viên Dân trí về hoàn cảnh gia đình chị Thảo, ông Đinh Quang Hiển - Trưởng thôn Hiển Lễ, xã Cao Minh, Phúc Yên, Vĩnh Phúc cho biết, hoàn cảnh gia đình chị Thảo là vô cùng khó khăn, chồng mất sớm vì tai nạn, con gái lấy chồng, nhà chỉ có hai mẹ con. Con trai thì bị bệnh co giật, chị Thảo suốt ngày phải trông nom không làm gì để kiếm được tiền. Trong khi đó chi phí sinh hoạt, thuốc thang cho cháu rất tốn kém. Qua báo chí ông rất mong muốn bạn đọc chung tay giúp đỡ mẹ con chị Thảo để vơi bớt khó khăn trong cuộc sống.
Người cɦɑ пgã xuốпg vực bị liệɫ ɱấɫ ɦɑi cɦâп: Tɦươпg ɦɑi coп ɫɦơ ρɦải пgɦỉ ɦọc vì giɑ cảпɦ kɦốп kɦó
Trượɫ cɦâп xuốпg vực sâu kɦiếп ɑпɦ Tɦiệп пằɱ liệɫ giườпg đếп ɦoại ɫử. Từ пgày ɑпɦ пằɱ liệɫ, ɦɑi đứɑ coп ɫɦơ cũпg kɦôпg được đếп ɫrườпg vì пɦà kɦôпg có ɫiềп ɱuɑ sácɦ, vở....