Vợ cɦồпg пgɦèo đếп cùпg cực báп đi cả ɱảпɦ ruộпg cùпg để cứu đứɑ coп bị bệпɦ ɫậɫ đeo báɱ
Mới 8 tuổi Thiên Ân đã trải qua 9 lần phẫu thuật, 31 lần xạ trị, hóa trị 16 lần bởi căn bệnh u não ác tính. Người em của Thiên Ân thì bị tim bẩm sinh....Cả gia đình giờ chỉ còn ruộng dưa hấu nhưng không có người mua. Còn cuốn "sổ đỏ" cũng đã được mang đi cầm cố sau những lần cho con nhập viện.
20:54 28/07/2021
Bố mẹ nghèo bán ruộng dưa để lấy tiền cho con đi viện.
Một ngày chớm đông trời se lạnh, theo điạ chỉ ghi trên lá đơn kêu cứu, chúng tôi tìm về thôn Mạc Bình, xã Thái Tân, huyện Nam Sách, tỉnh Hải Dương thăm gia đình anh Nguyễn Văn Hoàng - chị Nguyễn Thị Hợi.
Đã quá trưa sang chiều, nhưng căn nhà của anh Hoàng vẫn đóng cửa im ỉm, phải đợi một lúc lâu chị Hợi mới tất tả trở về từ cánh đồng, với một xe "cút kít" chất đầy dưa hấu.
Bé Thiên Ân (8 tuổi) “chiến đấu” với căn bênh u não ác tính đã 5 năm.
Chị bảo, dưa nhà chị năm nay chẳng có người mua vì không có tiền mua phân chăm bón nên quả không được đẹp như các gia đình khác. Chị mang dưa về để ra chợ bán xem có vớt vát được đồng nào mấy hôm nữa còn đưa cháu Thiên Ân lên viện.
Cũng phải một lúc lâu sau nữa mới thấy anh Hoàng trở về. Nhìn người đàn ông đã ngoài 60 tuổi khắc khổ, lam lũ với đứa lớn thõng thượt trên lưng, một tay dắt đứa bé mặt mũi ngờ nghệch, chúng tôi không khỏi ái ngại xót xa.
Đặt đứa con lớn lên xe lăn, anh Hoàng thở hổn hển: “Bây giờ mà ở nhà chăm sóc 2 đứa, thì cả nhà nhịn mất. Vì 2 đứa ốm đau bệnh tật, nên tôi cũng chỉ dám gửi ở lớp nửa ngày. Mấy hôm nay Thiên Ân kêu đau đầu nhiều, nhưng vì chưa bán được dưa nên nấn ná chưa đưa cháu lên viện được…”.
Từ một em bé bụ bẫm, đáng yêu, giờ cuộc sống của Thiên Ân gắn liền với xe lăn.
Rất muốn tự bước đi bằng đôi chân của mình như hồi 3 tuổi, nhưng giờ Thiên Ân bất lực.
Thiên Ân nhoài người ra khỏi xe lăn, cố gắng lắm nhưng bé cũng không tự đứng lên được, mà ngã nhào ra sân, khóc toáng lên. Đỡ con vào lòng mà 2 hàng nước mắt chị Hợi chảy ra, nghẹn ngào: “Tính đến bây giờ, cháu nó đã trải qua 9 lần phẫu thuật, 31 lần xạ trị, hóa trị 16 lần. Bác sĩ bảo cho cháu tập vận động, nhưng cứ rời xe lăn là thằng bé lại ngã đau, mỗi lần con ngã bố mẹ đau lòng lắm…”.
Được biết, bé Thiên Ân (8 tuổi) sinh ra khỏe mạnh như bao đứa trẻ bình thường khác. Nhưng, năm lên 3 tuổi, đột nhiên bé sụt cân, kêu đau đầu và buồn nôn. Ròng rã hơn 3 tháng chữa trị ở bệnh viện huyện rồi bệnh viện tỉnh, nhưng bệnh tình của bé không thuyên giảm.
Đến khi bé bị hôn mê, gia đình đưa thẳng lên cấp cứu ở bệnh viện Nhi TƯ, ở đây sau khi làm các xét nghiệm, bác sĩ cho biết bé mắc u não ác tính.
Bé Hoàng Diệu mắc hội chứng Down và tim bẩm sinh.
Ôm chặt các con trong lòng, mà trái tim người cha tan nát.
Kể từ đó, cuộc sống của Thiên Ân gắn liền với bệnh viện. Từ một cậu bé xinh xắn đáng yêu, giờ đôi chân teo tóp, quắt queo khiến Thiên Ân chẳng thể chạy nhảy như các bạn đồng trang lứa.
Giờ đây thằng bé tiều tụy, với vài sợi tóc lơ thơ trên cái đầu chằng chịt sẹo sau nhiều lần phẫu thuật. Ngắm nhìn bức ảnh bụ bẫm của con khi 1 tuổi, chị Hợi như thấy có hàng trăm, ngàn mũi dao đâm cứa tâm can. Nỗi đau giằng xé, khiến cho người mẹ tội nghiệp này lại ôm mặt bật khóc.
Nhiều năm trời chạy chữa cho các con, bố mẹ nghèo đã kiệt quệ.
Những tưởng đứa con trai đang khỏe mạnh lại mang bệnh hiểm nghèo, đã là quá đủ đau đớn cho đôi vợ chồng nghèo này. Nhưng một lần nữa, số phận nghiệt ngã không buông tha gia đình họ, đứa con gái thứ 2 (bé Nguyễn Hoàng Diệu 5 tuổi) cùng lúc mắc hội chứng bệnh đao và tim bẩm sinh.
Để chạy chữa cho 2 con, anh chị đã làm tất cả những gì có thể: từ bán ruộng, sổ đỏ căn nhà đang ở cũng đã đem đi cầm cố, vay ngân hàng rồi vay lãi suất cao, nay các khoản nợ đã lên đến cả trăm triệu đồng. Dù đã lâm vào bước đường cùng, nhưng đôi vợ chồng nghèo này luôn tự nhủ: “Bằng giá nào cũng phải cứu các con!”.
Thiên Ân đã đến lịch phải lên viện, nhưng trong nhà chẳng có lấy một đồng.
Trao đổi với chị Nguyễn Thị Thoa, Chi hội trưởng phụ nữ thôn Mạc Bình, chị Thoa cho biết: “Nói đến gia đình Hoàng - Hợi, bà con thương lắm! Nhiều năm nay đưa các con đi hết viện này đến viện khác, anh chị ấy kiệt quệ lắm rồi. Có mấy sào ruộng lúa cũng phải bán, chỉ còn ít ruộng màu thì bạc màu hầu như không thu hoạch được gì.
Thằng bé Thiên Ân phải đi viện thường xuyên, chúng tôi cũng lo lắng không biết anh chị ấy sẽ xoay sở thế nào. Qua đây, tôi tha thiết mong mỏi các nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ anh chị ấy, để các cháu có điều kiện được chữa trị, nhất là cháu lớn…”.
Không biết xoay sở ở đâu nữa, người cha trông chờ vào việc bán hết chỗ dưa hấu ế ẩm này, để lấy tiền chạy chữa cho con.
Vài ngày nữa lại phải lo tiền để đưa Thiên Ân đến bệnh viện, nhưng anh Hoàng cũng chưa biết phải trông vào đâu. Bần thần nhìn đám dưa hấu lăn lóc khắp sân, anh Hoàng thở dài, lẩm bẩm: “Bán hết chỗ dưa này không biết có được mấy trăm, để đưa thằng bé đi viện không nữa...”.
Đúпg 0 giờ пgày 1/8, Tɦầп Tài cɦỉ đícɦ dɑпɦ 3 coп giáρ đếп NHẬN LỘC, ɫiềп пɦiều đếɱ ɱỏi ɫɑy cũпg kɦôпg ɦếɫ
Bước sαпg ɫɦáпg 8 ʋậп số củα пɦữпg coп giáρ пày ɓắɫ ᵭầᴜ có пɦiềᴜ ᵭổi ɫɦαy ɫícɦ cực, ɫừ côпg ʋiệc ᵭếп ɫiềп ɫài ᵭềᴜ ɫăпg пɦαпɦ ᵭáпg kể.