Với người Việt tại Nhật: Lựa chọn an nhàn là tàn nhẫn với tuổi trẻ!
Tâm sự tuổi 30: Hồi trẻ, cứ tưởng tiến về phía trước rất mệt mỏi, bây giờ mới biết, thụt lùi về phía sau còn đớn đau hơn ngàn lần.
18:30 25/05/2018
– 1 – Việc trưởng thành chưa bao giờ là ấm áp cả
Tôi từng nghe qua một câu nói: “Có một kênh rạch giữa những gì bạn muốn và những gì thế giới đáp trả lại cho bạn. Bạn rơi vào đó rồi, gọi là thất bại, bạn trèo lên được, gọi là trưởng thành.”
Rất nhiều lúc, chúng ta đứng giữa kháng cự và khao khát, giữa chần chừ và đấu tranh, vô tình sẽ rơi vào một tình huống khó khăn do việc trưởng thành tạo ra.
Tài, một người bạn của tôi đã từng như vậy. Công ty mà anh ấy đang làm việc rất ổn định nhưng cuộc sống lại không như ý, làm việc cũng sắp năm năm rồi, ngoại trừ cách xưng hô từ “anh tài” thành “chú Tài” ra thì vẫn là một nhân viên nhỏ.
Thế giới mà chúng ta đang sống khiến chúng ta kiệt sức. Những mối lo lắng, những sự nghi ngại, những cách người ta vô ơn và bạc bẽo khiến chúng ta chùn bước, níu giữ tất thảy mọi cố gắng của chúng ta. Bạn và tôi, chúng ta đang sống trong một thế giới như thế.
Chúng ta không hề muốn bản thân mình như thế, không ai muốn đóng vai phản diện trong thế giới này nhưng chúng ta phải tự phòng vệ, bảo vệ bản thân chúng ta. Và vô tình, chúng ta đã xây dựng lên một chúng ta khác, không phải chúng ta tốt đẹp trước đây. Khi con người đối xử với nhau bằng những toan tính, lừa lọc thì tự khắc tất cả cùng mệt mỏi.
Bạn à, tôi biết cảm giác tồi tệ này của bạn và của tôi. Chúng ta có thể làm gì với một linh hồn đang mệt mỏi đây. Những lý tưởng tốt đẹp trước đây của chúng ta đang bị vùi dập bởi sự tuyệt vọng. Nhưng bạn ơi, hãy đứng lên, thử cố gắng thêm một lần nữa, với tất cả niềm tin, sự hy vọng và cảm xúc tích cực của mình. Những nỗ lực trước đây đã khiến bạn mệt mỏi nhưng chúng ta đã đi gần đến cái đích cuối cùng rồi. Hãy tiếp tục con đường dang dở đó, dù có bất kỳ chuyện gì ngăn cản bước chân của chúng ta.
Chúng ta đi chưa đủ xa để đến được vùng đất riêng của mình, nhìn thấy hoa thơm và trái ngọt – thành quả cho công sức chúng ta đã bỏ ra. Nếu chúng ta mong chờ một kết quả ngay lập tức, chúng ta sẽ chẳng bao giờ có được và chúng ta sẵn sàng từ bỏ mà không biết rằng chỉ cần đi thêm một chút nữa, nhiều điều tốt đẹp đang chờ sẵn ta ở phía trước.
Chúng ta phải thật mạnh mẽ để mệt mỏi không thể tìm đến chúng ta. Bạn và tôi không cho phép kiệt sức ngăn cản chúng ta. Không có nỗ lực nào là kém đáng quý, tất cả đều được trân trọng, đặc biệt là nỗ lực vượt qua mệt mỏi, chán nản, thất vọng để bắt đầu lại từ đầu.
– 2 – Đã rất lâu không còn cảm giác mỗi ngày đều đang lớn
Thời gian trước trong một chuyến đi công tác, tôi có cuộc hẹn với Hoàng Trung, một đồng nghiệp cũ giờ đã khởi nghiệp. Anh ấy nói: “Tối nay tớ sẽ uống với các cậu một bữa ra trò, cũng đã hai tháng rồi tớ chưa được nghỉ ngơi, bây giờ mệt hơn hẳn so với trước đây khi đi làm…”
Đang trò chuyện với nhau, khi chúng tôi nhắc đến lý do anh ấy xin nghỉ, Hoàng Trung nói: “Thật ra trước khi từ chức anh ấy cũng do dự rất lâu, mặc dù đã làm trong công ty ba năm, nhưng đặc biệt là năm cuối cùng, những việc đã làm so với công việc trong hai năm qua không khác là bao, chỉ là thuần thục hơn thôi.”
Tiền lương và chức vụ cũng đã đủ cao, nhưng quan trọng nhất là đã rất lâu không còn cảm giác mỗi ngày đều đang trưởng thành.
Mặc dù bề ngoài anh ấy làm việc có vẻ rất tích cực, nhưng mỗi tối trước khi đi ngủ trong lòng lại thấy trống rỗng, có loại cảm giác bứt rứt và mông lung không tài nào diễn tả được.
Thật ra lúc anh ấy vừa khởi nghiệp cũng không thuận lợi cho lắm, khi đó trong nhóm chỉ có ba người, vừa phải phụ trách các hoạt động triển lãm vừa phải học thiết kế, chụp hình… Khoảng thời gian đó, anh ấy cảm thấy như đẽo gọt chính mình mà trưởng thành, mặc dù rất đau đớn, nhưng bản thân càng tôi luyện càng trở nên mạnh mẽ hơn, mỗi ngày thức dậy đều cảm nhận được những thay đổi mới mẻ.
Uống xong bữa này, tôi có phần cảm khái.
Có người từng kể, sau 5 năm đi xa quay trở về, đứng trên sân nhà mình nhìn xuống vườn thấy bỗng nhiên thấy vườn không còn sâu hun hút như ngày xưa mà cảm giác rất gần với sân. Có lẽ, không phải vườn được nâng lên mà khái niệm cao thấp tương đối trong thế giới quan của anh ta đã thay đổi.
Ta già đi đồng nghĩa với thế hệ tương lai ta sẽ lớn lên và dần dần thay thế ta. Bỗng nhiên ta tưởng tượng: một môi trường mà ở đó Đô sang nhà Ken tập piano, Bin sang nhà Chíp chơi violon… Một môi trường nơi mà tâm hồn của trẻ em Việt thế hệ tương lai được nuôi dưỡng bằng những lời ru, dòng nhạc. Biết đâu khi trưởng thành các Đô, Ken, Bin, Chíp ngày ấy sẽ cảm ơn thế hệ cha mẹ chúng đã tạo điều kiện cho những dòng nhạc nuôi dưỡng tâm hồn chúng ngay từ bé.
– 3 – Sống ở đâu không quan trọng, điều quan trọng là đừng quá an nhàn
Tôi về nhà vào dịp tết, đúng lúc bạn thời trung học kết hôn. Lúc tôi trò chuyện với vài bạn học cũ trong bữa tiệc có bàn đến công việc của mỗi người.
Một người bạn ở lại quê làm việc nói với tôi: “Thấy cậu lên thành phố bôn ba nỗ lực, tớ thật sự cũng rất ngưỡng mộ, dù sao thì nơi đó cũng có đất thể hiện hơn, nhiều cơ hội hơn, còn có một nhóm anh em có chung lí tưởng cùng nhau phấn đấu.
Chúng tớ ở lại thị trấn nhỏ, mỗi ngày yên ổn đi làm, giữ một chức vụ như có như không, nhận về mức lương không cao không thấp, sống một cuộc sống có thể thấy trước kết cục trong vòng tròn nhỏ bé quen thuộc này.
Cơ hội ít ỏi đến nỗi dù có ý tưởng cũng không có chỗ để phát huy. Nếu không phải bây giờ đã có gia đình, tớ cũng muốn lên thành phố để trải nghiệm…”
Thật ra, loại chuyện này cũng chỉ nói ra cho có mà thôi.
Rất nhiều lúc, ngoài miệng họ nói ngưỡng mộ với cuộc sống và sự trưởng thành hiện giờ của bạn, nhưng nếu thật sự bắt họ phải từ bỏ môi trường thoải mái và quen thuộc ngay trước mắt để đi đến một nơi xa lạ, nỗ lực lại từ đầu cho một tương lai không chắc chắn, hầu như là không có khả năng.
Đương nhiên, không hẳn là ở lại thành phố nhỏ dưới quê thì không thể phát triển. Những người có quyết tâm và can đảm trưởng thành thì cuộc sống của họ sẽ không quá tệ ngay cả khi sống trong các thành phố nhỏ. Vì vậy, sống ở đâu không quan trọng, điều quan trọng là bạn có đang trưởng thành hay không.
Trưởng thành thật sự rất gian nan, nhưng chỉ như vậy mới có thể cảm nhận được sự sảng khoái sau khi trưởng thành, mới có thể gặt hái hạnh phúc lâu dài, mới có thể lấp đầy sự hào hứng vào mỗi ngày không biết trước của sau này.
– 4 – Khi bạn ép bản thân đến không còn đường lùi, tiến về phía trước sẽ trở thành lựa chọn duy nhất.
Thay vì theo đuổi cuộc sống an nhàn vốn không tồn tại, chi bằng hãy tận hưởng cảm giác trưởng thành từ nỗ lực của mình. Suy cho cùng, cuộc sống an nhàn thảnh thơi mà bạn đang theo đuổi, có thể từ từ biến mất theo sự thay đổi của hoàn cảnh và môi trường.
Khi bạn vấp ngã, trên cơ thể bạn sẽ lưu lại những vết sẹo. Nếu mỗi ngày bạn lại bới móc vết thương ra để than khóc, nó sẽ chẳng bao giờ khép miệng được.
Ngược lại, khi bạn biết cách tạm quên nó đi và điều trị đúng cách, chẳng mấy chốc vết thương dù có lớn mấy cũng sẽ phải lành. Tới lúc ấy, vết thương sẽ không còn đau nhức nữa, mà chỉ còn là một vết sẹo mờ nhạt. Đó không phải là thất bại, mà là minh chứng cho ý chí kiên cường của con người, đồng thời cũng là một biểu tượng của sức mạnh, cho thấy bạn đã chinh phục được nỗi đau và biết cách vượt qua nó để hướng tới tương lai.
Sau cơn mưa trời lại sáng, nếu ngày mai không quang thì ngày kia ắt sẽ phải tạnh.
Hãy biết tìm kiếm và nắm bắt cơ hội trong mọi khó khăn, bởi tất cả mọi việc trước mắt đều chỉ là tạm thời mà thôi. Dừng ngay việc chì chiết bản thân và mãi đắm chìm trong thất bại lại. Tất cả mọi vết thương đều sẽ được chữa lành theo thời gian.
Nhất định đừng lựa chọn an nhàn vào độ tuổi nên phấn đấu nhất vì đó là hành động tàn nhẫn nhất đối với bản thân bạn. Chỉ có lựa chọn trưởng thành, mới là phần thưởng tốt nhất cho tương lai.
Náo nhiệt hình ảnh ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng tới thưởng thức Quán Phở người Việt tại Nhật
Sáng ngày 9/4, Đàm Vĩnh Hưng bất ngờ xuất hiện tại một quán ăn ở Nhật Bản. Sự xuất hiện của anh khiến nhiều du học sinh Việt khá bất ngờ.