Vụ ɫɑi пạп kɦéρ lại cuộc đời cɦàпg ɫrɑi, để lại пỗi đɑu xé lòпg cɦo пgười ɱẹ già: "Coп đi rồi, ɱẹ biếɫ ρɦải làɱ sɑo..."
Khó khăn lắm bà mới xin được đứa con trai và nuôi khôn lớn mong tuổi già có chỗ dựa. Nào ngờ vụ tai nạn đã khép lại cuộc đời chàng trai ở tuổi 20, lòng người mẹ đau như đứt từng khúc ruột.
23:03 14/08/2021
Gần tháng trôi qua, căn nhà nhỏ của bà Hoàng Thị Dịu (62 tuổi, ở thôn Tam Hữu, xã Triệu Trung, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị) vẫn bao trùm nỗi đau thương tang tóc. Trên chiếc bàn thờ đặt tấm di ảnh của con trai, khói hương vẫn nghi ngút, khiến những người có mặt thấy cay cay khóe mắt.
Bà Dịu đau đớn khi con trai duy nhất ra đi đột ngột.
Mỗi lần nhìn lên di ảnh của con trên bàn thờ, bà Dịu đau như đứt từng khúc ruột. Kể từ ngày con trai mất, bà đã khóc cạn nước mắt vì tiếc thương người con trai duy nhất xấu số.
Nuốt nỗi đau, bà Dịu nghẹn tâm sự, hôm đó đúng ngày giỗ Tổ (mồng 10/3, âm lịch), vừa ăn cơm trưa xong thì Hoàng Ngoại Tôn Dương (20 tuổi), xin mẹ đi ra ngoài. Nào ngờ đâu, một lúc sau thì có người báo tin Dương bị tai nạn và được đưa vào viện cấp cứu.
Nghe tin dữ như sét đánh ngang tai, bà Dịu chết lặng người, bản thân già cả, lại bệnh tật không đi lại được nên bà nhờ người quen chở lên bệnh viện. Khi thấy con trai nằm bất động, người mẹ nghèo chỉ biết khóc trong nỗi cay đắng tột cùng. Con ra đi mà không kịp nói lời từ biệt.
Vừa tròn 20 tuổi, cuộc đời con trai bà Dịu khép lại trong đau thương.
Cuộc đời của bà Dịu đã nếm trải mọi đắng cay, tủi cực. Tuổi thanh xuân bà ở vậy làm tròn chữ hiếu với cha mẹ già, đến khi cha mẹ nhắm mắt, xuôi tay, bà Dịu vẫn một mình đơn côi. Bà ở vậy, xin được đứa con trai những mong có chỗ dựa khi về già thì nào ngờ...
Từ khi Dương còn nhỏ, hàng ngày bà Dịu như cánh cò cô đơn trên cánh đồng những ngày mưa rét. Bà bươn chải, làm thuê, làm mướn, bám lấy ruộng đồng gồng gánh nuôi con ăn học.
Hoàn cảnh khó khăn, học xong lớp 9, lận lưng được ít con chữ, chàng trai thương mẹ sớm hôm vất vả nên gác lại việc học vào Nam làm thuê. Hàng tháng, ít nhiều Dương gửi tiền về giúp đỡ đôi vai mẹ bớt cảnh đêm hôm khuya khoắt. Những ngày vắng con, lòng bà Dịu buồn hiu hắt, bà bám lấy mảnh vườn chăm sóc luống rau, vừa mưu sinh, vừa cho sớm quên đi nỗi buồn.
Bà Dịu ôm lấy di ảnh của con trai òa khóc trong đau đớn, tuyệt vọng.
Bản thân bà Dịu bị mắc bệnh tiểu đường hơn 2 năm nay khiến bà luôn phải chịu đựng sự đau đớn. Đợt bão số 5 (tháng 8/2020), bà Dịu chằng chống nhà cửa tránh bão thì vô tình dẫm phải thanh kim loại. Bà bị nhiễm trùng, lên cơn sốt đùng đùng, nhưng may mắn được người thân đưa bà đi bệnh viện điều trị.
Nghe tin người mẹ nằm viện, chàng trai bỏ ngang công việc trở về chăm sóc mẹ. Có con ở bên, bà Dịu như có thêm niềm tin để chống chọi với bệnh tật. Rồi những ngày tháng khó khăn trong viện cũng qua đi, căn nhà hai mẹ con cũng dần ấm áp trở lại.
Bước vào tuổi xế chiều, bà phải đứt ruột tiễn con.
Nhớ về con trai, bà Dịu nghẹn ngào kể, những ngày tôi đau ốm, có đêm nó thức trắng xoa bóp chân tay cho mẹ. Ban ngày thì lại đi chợ, nấu cơm... Hàng ngày nó tâm sự, chăm sóc cho mẹ khỏe lại rồi sẽ đi làm kiếm tiền, cố gắng nuôi mẹ được ngày ba bữa chứ không để cho mẹ khổ. Ngờ đâu, hôm nay con trai phải nằm giữa đồng đất đầy cô quạnh.
Khi con trai nằm xuống, bà Dịu thân mang bệnh tật nên không làm gì được. Một số người thân, họ hàng, bà con lối xóm thương tình xúm lại tổ chức tang lễ cho con trai bà. Đám tang chàng trai được tổ chức gọn nhẹ, ai cũng thương xót trước nỗi mất mát của người mẹ bất hạnh. Đến nay, do bệnh tật nên bà Dịu đi lại tập tễnh, khó khăn.
Nhiều ngày trôi qua, chưa khi nào người mẹ nghèo thôi rơi nước mắt vì thương con.
Bà Hoàng Thị Sẻ (chị gái bà Dịu), tâm sự: "Cả cuộc đời chưa có khi nào em gái tôi được thanh thản. Sinh được đứa con trai, những tưởng đó là chỗ dựa khi về nhà, niềm an ủi đối với em. Nhưng nay người đầu bạc phải khóc tiễn kẻ đầu xanh".
Thắp nén nhang lên bàn thờ, bà Dịu đưa tay lên di ảnh con mà lòng nghẹn ngào, chua xót.
Những năm chiến tranh, dù khó khăn vất vả nhưng gia đình bà Dịu luôn che chở, nuôi giấu bộ đội. Chị gái đầu của bà Dịu là liệt sĩ, hy sinh trong lúc vận chuyển lương thực, phục vụ cách mạng; hai người chị khác của bà cũng tham gia du kích.
Thắp nén nhang cho con mà lòng bà Dịu nghẹn đắng.
Ông Nguyễn Phước Dĩnh, Chủ tịch UBND xã Triệu Trung, huyện Triệu Phong, Quảng Trị cho biết, hoàn cảnh của bà Hoàng Thị Dịu thuộc diện hộ cận nghèo, khó khăn tại địa phương. Trong trận mưa bão cuối năm 2020, bà Dịu bị thương trong lúc chằng chống nhà cửa, phải điều trị tại bệnh viện trong thời gian dài nhưng hiện sức khỏe yếu, đi lại khó khăn.
Cũng theo ông Dĩnh, lâu nay bà Dịu nuôi con một mình, không có chồng nên cuộc sống khá vất vả. Nay đứa con trai duy nhất cũng bị tai nạn qua đời, bà Dịu tuổi già, bệnh tật nên càng khổ cực hơn. Rất mong cộng động xã hội quan tâm, giúp đỡ thêm để bà bớt đi phần nào khó khăn.
Xóɫ xɑ cảпɦ ɦɑi đứɑ ɫrẻ ɱồ côi, bơ vơ, пgười ɱẹ пgɦèo cɦỉ biếɫ ôɱ coп kɦóc: Moпg lắɱ coп có ɦộρ sữɑ để uốпg
Mộɫ buổi ɫrưɑ đi làɱ về ɫɦấy vợ coп ăп cơɱ ɫrắпg ăп пêп ɑпɦ Cɦí rɑ ɑo bắɫ vài coп cá làɱ ɫɦức ăп . Bấɫ пgờ ɑпɦ bị điệп giậɫ ɫử voпg, để lại vợ, ɦɑi đứɑ coп ɫɦơ ɫrước cảпɦ ɫɦiếu ăп, kɦáɫ sữɑ.