Xóɫ cảпɦ ɱẹ già 90 ɫuổi bệпɦ ɫậɫ gồпg gáпɦ пuôi 2 coп ɫɦầп kiпɦ: 'Báп đồпg пáɫ để đổi ɱiếпg cơɱ quɑ пgày'
(Dân trí) - Rét cắt da cắt thịt những ngày cuối năm, cụ Tân run run xếp gọn lại những tấm bìa carton để đợi đồng nát đến lấy đi. Tất cả cơ man những thứ đồ đó, là miếng cơm của cụ và 2 đứa con thần kinh mỗi ngày…
05:06 20/05/2022
Tôi đến thăm căn nhà ba mẹ con cụ Trần Thị Tân (90 tuổi, ở thôn 7, xã Dân lý, huyện Triệu Sơn, Thanh Hóa) vào một ngày cuối năm trời rét căm căm. Căn nhà nhỏ lụp xụp và tăm tối vỏn vẹn chừng hơn 15m2 là nơi trú ngụ của cụ và 2 người con thần kinh, ngoài ra có cả gà, vịt, chó, mèo ở cùng.
Cụ Tân xót xa kể về số phận mình.
Đồ đạc, chăn chiếu, xoong nồi để lộn xộn, mùi hôi bốc lên nồng nặc khiến tôi phải khựng lại. Như đoán được suy nghĩ của khách, cụ Tân bần thần giải thích là cụ có xếp gọn lại các con cũng lại bày ra.
Nhìn con trai 60 tuổi đang ngồi thẩn thơ ở góc sân mà như đứa trẻ lên ba, thi thoảng lại ngửa mặt lên trời cười trong vô thức, cụ tâm sự: "Cái thân già này đi còn không vững, dọn đằng trước chúng nó bày đằng sau, khổ lắm cô ạ. Gà, vịt thì chúng không có chỗ ở, lạnh quá sợ nó chết nên đành nhốt ở trong nhà luôn".
90 tuổi, cụ Tân vẫn phải làm lụng gồng gánh những đứa con thần kinh.
Ngày Tết cận kề nhưng trong căn nhà không còn hạt gạo nào, mỗi ngày ba mẹ con cụ trông chờ vào những thứ đồng nát người ta cho để bán kiềm bữa ăn. Hoàn cảnh cụ Tân dường như cả làng trên xóm dưới không ai là không biết vì nổi tiếng khổ nhất vùng.
90 tuổi, dường như cái khổ vẫn chưa buông tha cụ. Cả cuộc đời cụ Tân là một chuỗi ngày dài trong khốn khổ, bất hạnh và đói nghèo. Chồng mất sớm, sinh hai người con thì cô con gái đầu năm nay 63 tuổi bị viêm đa khớp và nhiều lúc lên cơn động kinh; con trai thứ 2 thì tâm thần. Cụ bảo cái chết có khi còn sung sướng hơn gấp nhiều lần.
Người con trai của cụ suốt ngày đi lang thang.
Vừa run run nhặt nhạnh những tấm bìa carton, vỏ lon bia gọn lại cho đồng nát đến mang đi, cụ kể những ngày tháng chăm con khổ trăm bề với giọng nghẹn đắng như chực trào khóc nhưng nước mắt cũng đã cạn rồi.
Ngày khỏe cụ đi mò cua, bắt ốc nuôi các con, giờ già yếu, bệnh tật nhiều cụ chỉ có thể đi lang thang nhặt đồng nát, cũng không đi đâu xa được, làng xóm người ta thương thì có cái gì mang lại cho. Mỗi ngày, may mắn thì được 20 nghìn đồng, có hôm chỉ có 5 nghìn đồng, 10 nghìn đồng. Cứ thế, bữa đói bữa no, cụ gồng gánh các con suốt hơn 60 năm qua.
Căn nhà lụp xụp không chỉ là nơi trú ngụ của 3 mẹ con cụ Tân mà còn có gà vịt, chó mèo ở cùng.
"Thằng Tuấn (con trai thứ 2 của cụ) nó bỏ đi lang thang suốt ngày, trước đây khỏe phải đi tìm nó suốt đêm đến bật cả máu chân, giờ yếu không đi tìm được thì hôm nó về hôm nó ngủ ngoài đường, thương con cả đêm tôi cũng không chợp mắt được", cụ Tân buồn rầu cho biết.
Con gái đầu của bà Tân vừa bị động kinh vừa bị viêm đa khớp khiến đi lại khó khăn.
Rồi cụ bảo, căn nhà đã xuống cấp trầm trọng, trời mưa trên nóc thì nước dột tứ tung, dưới thì nước ngập vào trong nhà, cả ba mẹ con cứ ngồi một xó. Hôm trước, chính quyền địa phương cho người xuống lấy bạt giăng che cho đỡ mưa, gió đỡ thốc vào nhà nhưng người con tâm thần của cụ lên cơn đã giật hết ra, căn nhà lại trở nên tan hoang.
Điều mà cụ lo sợ hơn cả là già rồi cũng sẽ phải theo ông bà tổ tiên thôi nhưng nằm xuống chỉ lo cho 2 đứa con. "Chúng dại người, dại nết, giờ mấy chục tuổi đầu rồi còn đánh nhau, tranh nhau cả chỗ ngủ thì ai mà nuôi nổi chúng đây", cụ nghẹn ngào đưa hai tay đang run run lên ôm mặt, rồi lại vội vàng bám vào cột nhà mới không bị ngã xuống.
Bệnh viêm đa khớp khiến con gái bà Tân không thể bước đi bình thường được.
Nỗi lo sợ của cụ cũng là điều trăn trở của chúng tôi khi nhìn vào hoàn cảnh thực tại. Ở tuổi gần đất, xa trời, cụ còn bao nhiêu thời gian nữa để có thể lo cho các con.
Ông Lê Xuân Hùng, Phó Chủ tịch UBND xã Dân Lý cho biết: "Gia đình cụ Tân là có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, mẹ già 90 tuổi vẫn phải nuôi hai con thần kinh, địa phương rất quan tâm, trăn trở nhưng cũng chỉ hỗ trợ được phần nào.
Ước muốn của người mẹ cả một đời bất hạnh là trước lúc chết các con được ở trong căn nhà kiên cố.
Hôm trước chúng tôi đã cử đoàn thanh niên xuống dọn dẹp, che bạt lên mái nhà nhưng các con cụ lại phá đi. Rất mong các nhà hảo tâm giúp đỡ để ước nguyện có mái nhà cho các con trước lúc chết của cụ được trở thành hiện thực".
Tôi cứ пgɦĩ báo ɦiếu với cɦɑ ɱẹ cɦỉ cầп ɫiềп là đủ, пɦưпg kɦôпg, ɫôi пɦầɱ rồi...
Mộɫ пgày, ɱẹ пɦắп ɫiп cɦo ɫôi: "Coп có bậп kɦôпg cɦo ɱẹ gọi điệп пói cɦuyệп ɱộɫ ɫí?"