Xóɫ xɑ пgười ɱẹ ɱắc 7 căп bệпɦ, coп gái bị bố bỏ rơi ɫừ kɦi còп пɦỏ
Nɦữпg lúc bệпɦ gây đɑu пɦức, cɦị cɦỉ ɱuốп cɦếɫ cɦo xoпg, пɦưпg sợ coп sẽ kɦổ, пêп cɦị gắпg gượпg. Bệпɦ ɫậɫ cũпg "пối góɫ" ɫruyềп ɫừ ɱẹ sɑпg cô coп ɫội пgɦiệρ bị cɦɑ bỏ rơi kɦi còп пɦỏ...
21:53 09/07/2021
Tôi xem bệnh án của chị, với 7 căn bệnh: Thoát vị đĩa đệm, suy van tĩnh mạch sâu 2 chi dưới, dãn phế quản vùng rốn phổi 2 bên, viêm phế quản, tim thiếu máu cục bộ mạn, gan nhiễm mỡ độ 2, viêm tai mũi họng… khiến tôi không khỏi xót xa trước số phận của người phụ nữ 37 tuổi ngày càng phát phì ra ngoại hình chẳng biết nay mai sống chết ra sao?.
10 năm về trước, một nỗi bất hạnh đã từng xảy đến với chị, khi vợ chồng tan vỡ chỉ sau một năm lấy nhau, lúc đó đứa con gái duy nhất chỉ mới 18 tháng tuổi. Người phụ nữ khốn khổ ấy là chị Trần Thúy Hằng (SN 1983, ngụ xã Vĩnh Hưng A, huyện Vĩnh Lợi, tỉnh Bạc Liêu).
Hai mẹ con chị Trần Thúy Hằng đang sống trong một căn nhà nhỏ với cảnh nghèo túng, bệnh tật đeo bám.
Tiếp chuyện với tôi trong căn nhà nhỏ nắng nóng hầm hập, đôi mắt chị cứ đỏ hoe, da mặt phút chốc nhăn lại bởi cơn đau quặn lên, nói những câu đứt quãng. Chị kể cuộc đời mình: Năm 2006, lấy chồng được một năm thì sinh con gái đầu lòng. Con gái mới hơn 18 tháng, vợ chồng chị đường ai nấy đi. Chị ôm con về sống với cha mẹ ruột được thời gian ngắn thì ra ở riêng trong một trái nhà nhỏ kế bên. Hằng ngày, chị đạp xe đi bán bánh mì nuôi con ăn học....
Thế rồi, trong những ngày vất vả đạp xe bánh mì đó, không may chị bị thoát vị đĩa đệm cột sống nặng. “Lúc bị bệnh, bác sĩ nói phải phẫu thuật, mẹ con em không có một đồng. Cha mẹ em phải đỡ lấy, em mới còn đứng dậy được”, chị ngậm ngùi.
Chị Hằng đang mang trong mình mấy căn bệnh ngặt nghèo chưa biết nay mai sống chết ra sao...
Sau khi phẫu thuật xong, sức khỏe của chị Hằng yếu đi, không làm được việc gì nặng nhọc, cuộc sống càng thêm khó khăn hơn, mẹ con chị tiếp tục nương tựa vào cha mẹ để sống qua ngày.
Khổ nỗi, được một thời gian, căn bệnh thoát vị đĩa đệm của chị tái phát. Rồi thêm những căn bệnh ngặt nghèo lại ập xuống, nhiều người quen kêu chị phải đi bệnh viện để xét nghiệm, điều trị ra sao. Chị hỏi thăm, số tiền để lo là quá lớn, hết cách, chị đành sống chung với bệnh tật, được đến đâu hay đến đó.
Chị nói mỗi khi bệnh gây đau nhức chỉ muốn chết cho xong, nhưng vì con mà chị gắng gượng...
“Ngày cũng như đêm, nhiều loại bệnh hành hạ, mỗi khi đau nhức, đi đứng khó khăn, khó thở, mệt mỏi... em chỉ muốn chết cho rồi. Nhưng nghĩ lại, còn con, quá nhỏ mình chết ai lo, vì con mà em gắng gượng để lo cho con sau này không khổ như mẹ nó…”, chị nấc nghẹn từng lời một.
Với cảnh nghèo túng, tiền không, bệnh đeo bám… thì tôi không biết chị sẽ gắng được đến đâu. Thương nhất là đứa con gái của chị là cháu Lê Phương Thảo nhiều năm qua thiếu đi tình thương của cha. Nếu chẳng may gặp cảnh như chị nói với tôi, thì không biết tương lai của cháu đi về đâu?.
Cháu Lê Phương Thảo đang học lớp 7...
... dù gia cảnh khó khăn nhưng luôn có thành tích học tập tốt nhiều năm qua.
Cháu Thảo đang học lớp 7, hàng năm học trước đều đạt danh hiệu khá giỏi. Nhưng sức khoẻ của cháu cũng đang "nối gót" theo mẹ. Chị Hằng cho biết, con gái chị dường như bị di truyền từ mẹ, khi cháu bị viêm tai mũi họng, co thắt ruột, viêm hạch ngoại vi… phải thường xuyên uống thuốc, đi bệnh viện.
Khổ nỗi, cháu Thảo cũng đang mắc một số bệnh phải đi viện, uống thuốc thường xuyên mới có thể đến trường.
“Con muốn học nữa, học để sau này có nghề để có tiền nuôi mẹ, nuôi ngoại. Con thích làm cô giáo lắm, con muốn như thầy cô của con dạy cho các em nhỏ như con bây giờ...”, cháu Thảo nói ước muốn của mình khi tôi chợt hỏi đến.
Nghe con gái nói, chị Hằng lau vội những giọt nước mắt đang chảy dài xuống má. Là một người mẹ, nhưng chị lực bất tòng tâm bởi trước cảnh túng quẫn này, không biết rồi đây chị có "chắp cánh" được cho con ước mơ ấy?(!).
Cuộc sống của 2 mẹ con chị Hằng hiện không chỉ là nỗi lo toan miếng ăn, bệnh tật… mà căn nhà đang ở cũng đang xuống cấp nghiêm trọng. “Em bị bệnh không thể đi làm kiếm tiền để sửa nhà, nuôi con tiếp tục đến trường. Hai mẹ con em lúc nào cũng lo sợ nhà bị sụp cả xuống ao thì khổ nữa…”, chị Hằng nói trong sự bế tắc.
Trong khi đó, cha mẹ chị Hằng đã lớn tuổi, không thể lo được lâu dài cho con gái và cháu ngoại. Còn 2 mẹ con chị chưa kể miếng ăn, cái mặc, mà mỗi ngày cần vài chục ngàn đồng để mua thuốc men uống thôi cũng đã khó…
Tương lai nào cho bé gái xinh xắn này... có thể "chắp cánh" ước mơ trở thành cô giáo ?
Ông Nguyễn Trường Giang - Phó Chủ tịch xã Vĩnh Hưng A, xác nhận gia đình chị Trần Thúy Hằng thuộc hộ nghèo, bản thân chị bệnh tật, lại nuôi con đang học nên rất khó khăn, rất cần sự sẻ chia của những tấm lòng hảo tâm để chị có khả năng trị bệnh, tạo điều kiện cho cháu Thảo được học hành đến nơi đến chốn.
Rớɫ пước ɱắɫ cảпɦ ɱẹ già sốпg lɑy lắɫ пuôi 2 đứɑ coп ɫâɱ ɫɦầп: 'Phận làm mẹ ai không xót hả chú..'
Cái nghèo, cái khó chồng chất, ở tuổi xế chiều bà Thót vẫn từng ngày gánh 2 đứa con tâm thần trên đôi vai gầy của mình. Hàng ngày bà phải sống chung với tiếng thét, gào khóc và đập phá của các con.