Xúc độпg vợ пgồi xe lăп báп vé số пuôi cɦồпg bại liệɫ, 8 пăɱ kɦôпg lời ɫɦɑп: 'Tɦươпg cɦồпg lắɱ'
Người vợ kɦuyếɫ ɫậɫ báп vé số ɱỗi пgày, quyếɫ kɦôпg bỏ cɦồпg bị liệɫ пằɱ ɱộɫ cɦỗ. Câu cɦuyệп kɦiếп пɦiều пgười rưпg rưпg vì cɦữ ɫìпɦ, cɦữ пgɦĩɑ quá đẹρ đẽ.
20:28 23/05/2021
Chị Hồ Thị Thu Xuân, 55 tuổi đã gắn với chiếc xe lăn suốt 8 năm qua. Mỗi ngày, chị rong ruổi bán từng tờ vé số để lo cho chồng bị liệt nằm một chỗ. Năm 2013, sau vụ tai nạn đã khiến chồng chị là anh Nguyễn Văn Hải (58 tuổi) chẳng may bị chấn thương sọ não. Từ một người đàn ông khỏe mạnh, là trụ cột lo cho vợ, phút chốc anh phải nằm một chỗ, sinh hoạt từ ăn uống đến vệ sinh cá nhân đều phụ thuộc hoàn toàn vào chị Xuân.
Khốn khổ, mỗi ngày chị Xuân phải ngồi trên xe lăn đi bán từng tờ vé số ở quận 2 nhằm trang trải cuộc sống. Chị cũng không thể đi được lâu, cứ vài tiếng phải quay về để cho chồng ăn, sợ chồng khát nước. Tình nghĩa của chị khiến nhiều người rưng rưng nghẹn ngào.
(Ảnh Internet)
Chăm chồng như chăm một đứa trẻ, có lúc anh Hải khóc ré lên như con nít khiến chị phải dỗ dành bằng tất cả tình thương. Đêm cũng khó lòng được yên giấc vì chị thường giật mình khi nghe tiếng chồng lăn qua lăn lại.
Mỗi tháng, chi phí thuê phòng và tiền tã cho chồng đã ngốn hơn 3 triệu nên gánh nặng càng đổ dồn lên vai người phụ nữ khuyết tật này. Đó là chưa tính tiền thuốc, ăn uống… nên cảnh thiếu trước hụt sau là điều khó tránh.
(Ảnh Internet)
Cuộc sống tuy ngặt nghèo, khó khăn nhưng điều đáng quý ở người phụ nữ này chính là tình thương đối với chồng. Chị cho biết tuy khó nhưng không thể bỏ mặc chồng. Lý do chị đưa ra dễ khiến nhiều người nghẹn ngào thêm: “Thương chồng lắm”’. Đúng là vợ chồng sống với nhau, hơn cả tình yêu chính là tình thương.
“Hồi xưa còn khỏe mạnh người ta sống tình cảm với mình, yêu thương lo lắng cho mình. Giờ người ta vậy rồi bỏ sao được. Giá nào chị cũng không bỏ ông đâu, trừ khi chị chết trước, ổng đi đâu thì đi”, chị Xuân rơm rớm nước mắt trải lòng.
(Ảnh Internet)
Nếu được hỏi có hối hận hay không, người phụ nữ này kiên quyết “Không”. Dù bất hạnh hay hạnh phúc, mọi thứ là do chị lựa chọn và không thể phụ bạc nhau lúc khốn đốn. Chị cho biết, bản thân luôn biết hài lòng với cuộc sống. Điều mong ước nhỏ nhoi của chị không phải giàu lên hay dành cho chính mình, mà là nguyện cho chồng đừng đau ốm gì thêm. Thương làm sao khi nghe chị tâm sự “ổng mà có bề nào thì chị cũng không sống nổi”.
Đôi khi cái nghèo, cái ngặt lại khiến con người sống tình nghĩa đến như vậy. Hình ảnh của chị cũng là điều thường thấy ở nhiều phụ nữ: chịu thương chịu khó, thương chồng đến vô cùng và bản lĩnh gánh vác gia đình khi trụ cột gặp nạn. Ngoài kia, vẫn còn rất nhiều phụ nữ có số phận như chị Xuân. Họ không chọn khuất phục trước nghịch cảnh, thay vào đó là sự hy sinh đến thán phục.
Đâu đó những cuộc ly hôn tranh chấp tài sản, những màn đấu tố dễ khiến con người thêm ngao ngán. Tuy nhiên, câu chuyện nhỏ về người phụ nữ khuyết tật, ngồi xe lăn nuôi chồng chính là minh chứng cao đẹp cho lối sống trọng tình, trọng nghĩa.
2 ɫɦáпg ɫới, 3 coп giáρ có cơ ɱɑy ɫrúпg số ĐỘC ĐẮC, ɫiềп vàпg bấɫ пgờ rơi ɫrúпg đầu
2 ɫɦáпg ɫới, 3 coп giáρ ɱɑy ɱắп có cơ ɱɑy ɫrúпg số độc đắc, ɫiềп bạc rơi ɫrúпg đầu kɦiếп пɦiều пgười gɦeп ɫỵ.