Cụ bà ɦơп 70 ɫuổi vẫп ρɦải gồпg ɱìпɦ пuôi cả giɑ đìпɦ: "Cả пgày cɦỉ có cơɱ пguội пuôi пɦɑu..."
Đã ngoài 70 tuổi lại mang trong mình căn bệnh ung thư trực tràng, nhưng nhiều năm nay chưa ngày nào bà Sửu được nghỉ ngơi. Bởi, nếu bà mà ngơi tay thì 2 người con trai tâm thần và đứa cháu nội 5 tuổi cũng phải nhịn đói theo.
03:18 27/07/2021
Câu chuyện buồn về gia đình bà Nguyễn Thị Sửu (sinh năm 1946, trú tại khu 5, xã Yên Dưỡng, huyện Cẩm khê, tỉnh Phú Thọ), được bác Nguyễn Thanh Huệ - trưởng khu 5 kể lại, khiến chúng tôi ai cũng rưng rưng nước mắt.
Theo tiếng gọi thiêng liêng của tổ quốc, năm 18 tuổi chàng thanh niên Nguyễn Văn Chinh (sinh năm 1938) lên đường nhập ngũ. Lăn lộn chiến đấu ở khắp chiến trường miền Nam, rồi ông Chinh bị địch bắt. Sau khi bị cầm tù 6 năm ở nhà tù Côn Đảo, ông Chinh được giải ngũ năm 1973. Trở về địa phương ông gặp và kết hôn với bà Sửu người cùng xã, đang tham gia lực lượng thanh niên xung phong.
Do trong mình nhiễm chất độc Da cam, nên trong 3 người con của ông bà chỉ duy nhất người con cả Nguyễn Văn Duẩn (sinh năm 1974) lấy được vợ và đã ra ở riêng. 2 người con khác là Nguyễn Văn Tuyến (sinh năm 1981), Nguyễn Văn Mạnh (sinh năm 1990) ngay từ khi sinh ra đã đau ốm quặt quẹo, đến tuổi trưởng thành mà vẫn ngơ ngác như đứa trẻ lên 3.
Bi kịch tiếp tục đến với gia đình bà Sửu. Năm anh Tuyến 31 tuổi trong một lần đi lang thang tình cờ gặp chị Thơm kém anh 11 tuổi, người xã bên cũng ngơ ngẩn như anh. “Tình yêu sét đánh” đến với 2 con người đáng thương này.
Sau lần gặp gỡ đinh mệnh ấy, anh Tuyến về nhà nằng nặc đòi bố mẹ cưới vợ cho mình. Vì 2 người đều mang bệnh tâm thần nên không thể đăng ký kết hôn được, bà Sửu chỉ làm vài mâm cỗ mời bà con, họ hàng và đón chị Thơm về nhà làm “vợ” anh Tuyến.
“Cho đến bây giờ không hiểu sao gia đình tôi lại vượt qua được lúc khó khăn ấy. Khi vợ thằng Tuyến đẻ con bé Thắm, thì đúng lúc tôi phát bệnh ung thư trực tràng phải phẫu thuật và nằm viện mấy tháng trời.
Ông nhà tôi thì sức yếu lại không có người chăm sóc, mấy lần tưởng không qua khỏi. Con dâu tôi thì không chịu cho con bú, 3 lần vứt con đi may mà có người phát hiện ra, không thì cháu tôi đã không được làm người. Dù vết mổ chưa lành hẳn tôi phải ra viện sớm để về nhà nuôi cháu…” - bà Sửu nhớ lại.
Ôm đứa cháu nội 4 tuổi vào lòng, bà Sửu rơm rớm nước mắt kể: “Khổ thân cháu tôi, ra đời được mấy hôm thì mẹ nó phát bệnh nặng phải đi nằm ở bệnh viện tâm thần. Con bé Thắm không được giọt sữa nào của mẹ. Bà con hàng xóm phải xúm vào để mua sữa cho con bé, thì nó mới lớn lên được như ngày hôm nay”.
Thật khó mà kể hết những nỗi nhọc nhằn vất vả mà bà Sửu đã phải trải qua: vừa chống chọi với căn bệnh ung thư quái ác, lại phải nuôi đứa cháu còn đỏ hỏn, vừa phải chăm sóc người chồng ốm yếu, lại còn phục vụ 2 người con tâm thần chỉ biết ăn xong rồi trêu chọc nhau.
Bố mẹ cùng mắc bệnh tâm thần, mẹ em do bệnh nặng phải gửi về bên ngoại trông nom, bé Thắm sớm chịu nhiều thiệt thòi
Bao nhiêu năm qua, gia đình bà Sửu sống dựa vào tiền trợ cấp xã hội. Sau thời gian dài đau ốm, đầu năm 2019 ông Chinh qua đời. Khoản trợ cấp bệnh binh và nhiễm chất độc Da cam của ông Chinh không còn. Tiền trợ cấp ít ỏi của bà Sửu và 2 người con tâm thần phải dành để bà đi bệnh viện, nên cuộc sống của gia đình 4 nhân khẩu này chật vật vô cùng.
“Gia đình bà Sửu là hộ nghèo ở địa phương. Nhất là từ khi bà Sửu phát bệnh ung thư thì càng khó khăn gấp bội. Từ nhiều năm nay, chúng tôi vẫn thường xuyên vận động bà con giúp đỡ nhưng cũng rất hạn chế, vì xã chúng tôi là xã 135, bà con đa phần nghèo khó. Chúng tôi đang rất lo lắng bởi bệnh tình của bà Sửu, nói dại ngộ nhỡ bà ấy mà nằm xuống thì 2 đứa con tâm thần và cháu nhỏ sẽ thế nào?!...”- bác Huệ ái ngại giãi bày.
Trời đông đã về cuối chiều nắng tắt nhanh, sương mờ bắt đầu giăng giăng khắp nơi. Từ trong căn bếp tối om của bà Sửu bất chợt vang lên những tiếng loảng xoảng, rồi tiếng cãi nhau. Nén tiếng thở dài, người mẹ ngoài 70 tuổi ứa nước mắt: “2 đứa lại vào bếp lục cơm nguội rồi tranh nhau ăn, ngày nào cũng thế. Tôi mà chết đi thì ai lo cho chúng nó! Lại còn con bé Thắm nữa, các bác ơi! Các bác thương các con, cháu tôi với!...”
Bà Sửu phơi sắn khô làm đồ ăn cho cả nhà
“Tôi mà chết đi thì ai lo cho chúng nó!...”
Người cɦɑ kɦôпg ɱɑy ɫɑi пạп liệɫ giườпg, пgười ɱẹ dứɫ áo rɑ đi bỏ ɱặc 2 đứɑ coп ɫɦơ dại
Trên đường đi làm về, anh Dũng bị tai nạn đến vỡ đốt sống cổ, dò tủy. Hơn 2 năm trời chạy chữa khắp các bệnh viện, gia đình anh đã lâm vào cảnh kiệt quệ. Không những vậy, đang trong cơn bĩ cực thì người vợ lại dứt áo ra đi, bỏ mặc người chồng bất hạnh cùng 2 đứa con còn thơ dại.