Mẹ пgɦèo xiп cơɱ, cɦáo ɫừ ɫɦiệп gắпg gượпg пuôi 2 coп bại пão: "Cắп răпg cɦịu đựпg ɱọi đớп đɑu, ɫủi пɦục"
Đôi chân mệt nhoài, rệu rã, chị Lan cố đẩy chiếc xe lăn chở 2 con bại não từ cổng viện về nhà trọ. Bao năm đi viện, mẹ con chị cầm cự được là nhờ những suất cơm, cháo từ thiện của mọi người giúp đỡ.
21:37 17/08/2021
Người mẹ nghèo cầu xin những suất cơm, suất cháo từ thiện chăm 2 con bại não.
Câu chuyện của chị Bùi Thị Lan (xóm 3, Quần Liêu, xã Nghĩa Sơn, huyện Nghĩa Hưng, tỉnh Nam Định) nhiều năm qua khiến mọi người vô cùng thương xót. 3 lần làm mẹ là bấy nhiêu lần chị quặn đau bởi các con bệnh tật liên miên.
Hai con Tiến, Hoa sinh ra đã bị bại não thể co cứng nên không thể đi lại hay nói cười. Con lớn là cậu bé Vũ Văn Minh là niềm hi vọng duy nhất của chị nhưng lại vắn số, bỏ chị ra đi cách đây không lâu.
Chị Bùi Thị Lan, 3 lần sinh con thì 2 con bị bại não, đứa con duy nhất khỏe mạnh hơn thì đột ngột qua đời khi đang đi học.
Tiến và Hoa sinh ra đã bị bại não không thể đi lại hay nói được.
Nghẹn ngào, nhắc đến Minh, chị Lan bật khóc: “Sắp đến ngày giỗ cháu rồi, tôi phải về thắp cho cháu nén hương, nhưng còn 2 đứa này không biết sẽ ra sao nữa. Tiến và Hoa không biết gì cả, ngày anh cháu mất vẫn ngây ngô cười thôi”.
Căn phòng nhỏ trên tầng 2 trong một con ngõ sâu hun hút ở gần cổng viện Nhi TW là nơi tá túc của 3 mẹ con. Cố gắng bế từng đứa con lên phòng, chị Lan ngồi thở dốc, mệt nhoài. Thấm thoắt cũng đã 15 năm, chị bồng bế Tiến rồi lại đến Hoa đi khắp các bệnh viện để điều trị cho con với hi vọng mong manh một ngày con sẽ đi lại được.
Bao năm gắng gượng đi điều trị bệnh cho con, chị Lan mong mỏi con sẽ đi lại được.
Ngồi dựa vào góc tường, nước mắt chị Lan cứ thế trào ra khi trước mặt Tiến và Hoa đang cười trong vô định. Các em lớn cả rồi nhưng có biết gì đâu. Chỉ có mẹ bao năm qua vẫn cắn răng chịu đựng mọi đớn đau, tủi nhục để ôm con đi viện.
“Tôi đã nhiều lần tự hỏi, kiếp trước mình mang tội gì chăng mà sao kiếp này lại khổ như vậy. Giá như có thể gánh được bệnh tật cho con, tôi sẵn sàng cam lòng. 2 đứa nó cứ hồn nhiên thế kia mãi thôi, cho nó đi chữa bệnh thì còn lần tường đi được, còn nếu không thì nằm liệt, sống thực vật luôn”.
Cả cuộc đời chị Lan sống trong nước mắt vì các con bệnh tật, yếu đau.
Chị nghẹn ngào, nấc lên từng tiếng. Ước mơ của chị giản đơn đến vậy nhưng biết đến bao giờ mới thực hiện được đây? Lặng ngắm chị chăm 2 con, hết giữ đứa nọ đến đứa kia, chật vật mà nhiều khi vẫn không kiểm soát hết được, chúng tôi cũng nghèn nghẹn. Cả Tiến và Hoa, các con cũng muốn được khỏe mạnh, bình thường như bao bạn bè cùng trang lứa nhưng sinh ra nào có được phép lựa chọn đâu…
Cuộc sống khó khăn, chật vật, thời điểm trước để có tiền gắng gượng lấy thuốc cho con, tranh thủ những lúc con ngủ, chị nhận tranh thêu về làm tại phòng, một ngày cũng được vài ba chục nghìn. Nhưng từ ngày dịch COVID-19 chị không làm được gì cả, thành ra đến lo bữa ăn cũng không nổi.
Chị rưng rưng nhớ đến những suất cơm, suất cháo mà các nhà hảo tâm trước kia cho: “Trước dịch thì có những đoàn từ thiện thường giúp mẹ con tôi suất cơm, suất cháo. Nhưng từ khi có dịch, giãn cách xã hội thì chúng tôi không được gặp các bác ấy nữa. Nhiều hôm, tôi cố mua 1 suất cơm 20 nghìn ăn cả ngày, nhưng còn 2 đứa con, thương chúng nó đến thắt ruột vì đói”.
Chứng kiến cảnh 2 con ngơ ngẩn chưa biết gì, chị đau như có trăm nghìn mũi dao đâm.
Chị mơ ước xin được những suất cơm, suất cháo từ thiện để 3 mẹ con cầm cự qua ngày.
Thời điểm này, nắng nóng kéo dài, khiến chị Lan càng mệt mỏi hơn nhưng chị không bỏ cuộc bởi Tiến đã đi được những bước đầu tiên, Hoa cũng không còn ôm đầu, đau đớn như trước nữa. Nhưng để có tiền điều trị tiếp cho con thì chị bất lực. Chị bật khóc: Nếu như có thể chết được để đổi lấy mạng sống cho hai con tôi cũng cam lòng…
Xiп cɦủ ɫrọ đóпg ɫiềп ɫrễ 5 пgày, пữ ɫìпɦ пguyệп viêп lấy ɱẫu về ɫɦì ρɦáɫ ɦiệп cổпg пɦà bị kɦóɑ, ρɦải rɑ cɦốɫ пgủ quɑ đêɱ: "Tìпɦ пgười để ở đâu"
Cộng đồng mạng xôn xao trước thông tin nữ tình nguyện viên đóng tiền trọ trễ 5 ngày nên trong đêm phải xin ngủ nhờ.