Người ɱẹ đɑu kɦổ ôɱ coп ɫroпg пgôi пɦà rácɦ пáɫ cầu xiп ɱọi пgười cứu sốпg cɦo coп
Mẹ coп cɦị пgɦèo đếп cái giườпg cũпg kɦôпg có để пằɱ. Troпg пgôi пɦà rácɦ пáɫ, cɦuộɫ, ếcɦ, пɦái, côп ɫrùпg ɫɦườпg xuyêп cɦui ɫườпg vào làɱ bạп, cɦị kɦẩп kɦoảп cầu xiп sự sốпg cɦo coп.
22:43 08/07/2021
Con đường nhỏ đưa chúng tôi đến nơi ở của chị La Thị Thơ (31 tuổi, xóm Bản Quyên, xã Điềm Mặc, huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên). Chốn "chui ra, chui vào" của mẹ con chị Thơ nằm bên rìa cách đồng đã quá rách nát. Những cây cột đã mục ruỗng, tường nhà được đắp bằng rơm trộn bùn ngày nào thì giờ đã bong tróc từng mảng. Có chỗ tường vỡ cả mảng, lộ rõ lỗ hổng đến người chui còn lọt.
Chị Thơ nói, những đêm mưa gió thì chuột, ếch nhái, côn trùng... theo lỗ thủng ở tường bò cả vào nhà "chiếm" chỗ ngủ của 2 mẹ con.
Chị Thơ bảo, những đêm mưa gió là chuột, ếch, nhái và các loại côn trùng cứ theo các lỗ thủng mà kéo vào nhà, "chiếm" cả chỗ ngủ của mẹ con chị, có hôm cả rắn độc cũng bò vào nhà.
Trên cái tấm đệm mốc meo ấy, bé Nguyễn Thư Vũ (sinh năm 2010) đang nằm thở dốc. Ngồi ngay bên cạnh, gương mặt chị Thơ thiểu não, tội nghiệp. 2 tay người mẹ liên tục xoa lưng rồi bóp tay, bóp chân cho con trai.
Nhà nghèo đến nỗi cái giường cũng không có, chị Thơ nhặt tấm đệm cũ người ta bỏ đi để mang về dùng.
Người mẹ nghèo kiết, lại vốn bị bệnh tim bẩm sinh này kể, năm con học lớp 1 thì đột nhiên ngất ngay trên lớp. Các cô giáo trong trường phải góp tiền đưa em tới bệnh viện.
Sau khi thực hiện các xét nghiệm, bác sĩ cho biết kết Vũ mắc bệnh thiếu máu huyết tán. Căn bệnh phải chữa trị dài lâu, kể từ đó hàng tháng chị Thơ lại tất tưởi đưa con đến bệnh viện truyền máu và lấy đơn thuốc.
Mỗi lần nhìn con đau ốm, lòng người mẹ đau như cắt. Cố gắng đến vắt kiệt sức, người mẹ khổ đau này cũng chỉ cùng con chống cự được với bệnh tật kéo dài 2 năm. Đến nay, các khoản vay mượn của chị đã nợ đến hàng trăm triệu, nên chị không biết bấu víu vào đâu, những chỗ vay được chị đã vay cả rồi...
Số phận nghiệt ngã của hai mẹ con bị bệnh tật đọa đày trong đau khổ.
Gạt đi những giọt nước mắt, người mẹ đang mang trong mình căn bệnh tim vô cùng nguy hiểm, có thể cái chết đến với chị bất kỳ lúc nào, chị kể tiếp, không còn chỗ để vay mượn tiếp tục chữa bệnh cho con, những ngày qua chị tìm đến thầy lang trong làng nhờ bốc thuốc cầm cự tính mạng đứa con trai.
Kể đến đây, người mẹ ngước nhìn lên, đôi mắt chị đã ướt nhòe, chị bảo đã rất lâu rồi Vũ không được đến bệnh viện, mỗi khi thằng bé kêu đau nhức cơ thể thì em chỉ còn cách ngồi bên vỗ về, động viên an ủi con trai.
Một phần tường nhà đã bị đổ sập, phải quây tạm bằng bạt.
Những cây cột trong nhà đã bị mối mọt ăn mục rỗng, cảm tưởng chỉ cần lực nhỏ tác động chúng cũng gãy vụn ra.
Đưa tay lau vội những giọt nước mắt, người mẹ đơn thân ngậm ngùi tâm sự, 6 năm trước, sau cuộc hôn nhân thất bại, chị tay trắng rời nhà chồng dắt theo bé Vũ khi đó chưa tròn 5 tuổi.
Trở về quê, chị Thơ trở thành người không chốn nương thân, không ruộng đất, không có bất cứ thứ tài sản gì. Thương đứa em bất hạnh, người chị ruột nhường cho ngôi nhà vách đất bên rìa cánh đồng để mẹ con chị Thơ có chỗ trú thân.
Vốn sức khỏe yếu do mắc căn bệnh tim từ nhỏ, nên chị Thơ chỉ làm được những việc nhẹ nhàng. Nhiều hôm vì miếng cơm manh áo, chị gắng sức đi hái chè thuê. Nhưng sau lần chị ngất xỉu bên nương chè, mọi người phải xúm vào đưa chị đi cấp cứu, từ đó cũng không ai còn dám thuê chị làm nữa.
Không có việc làm, cuộc sống của 2 mẹ con chị Thơ trông chờ vào rổ rau dại, hay con cua, con cá suối, mà mẹ con chị lần mò bắt được.
Cậu bé mắc căn bệnh thiếu máu huyết tán này đã gần một năm nay chưa được tới bệnh viện.
Người mẹ khốn khó chỉ biết cầm cự tính mạng cho con bằng nắm thuốc lá xin được.
Dù đang mang trong mình căn bệnh chết người, nhưng cuộc sống khốn khó nên chưa khi nào chị Thơ được đến bệnh viện chữa trị. Người mẹ này tự nhủ, số phận đã an bài cho chị như vậy rồi, chị chấp nhận mọi cực khổ, đớn đau vì bệnh tật giày vò, miễn sao đứa con trai không phải đứt bữa, được cắp sách tới trường.
Rời căn nhà rách nát, trống hoác chị Thơ níu tay tôi khẩn khoản: "Phận em bệnh tật như thế, ông trời đã định rồi, em chẳng có gì phải hối tiếc. Em cầu mong các bác, các cô chú cứu con em với...".
Bản thân người mẹ này mắc căn bệnh tim từ nhỏ, nhưng cuộc sống khốn khó khiến chị không thể tới viện chữa trị.
Trao đổi với phóng viên Dân trí về hoàn cảnh éo le của cậu học sinh bất hạnh, cô Hà Thị Hảo, Giáo viên chủ nhiệm lớp 4B, Trường Tiểu học và Trung học cơ sở Bình Yên, huyện Định Hóa cho biết, hoàn cảnh của em Vũ vô cùng khó khăn, các thầy cô giáo, các bạn học thường xuyên giúp đỡ chia sẻ, động viên Vũ để em vừa chữa bệnh, vừa tiếp tục đến trường.
"Nhưng khoảng một năm nay, Vũ ít đến lớp, có hôm em quá mệt phải bỏ dở buổi học, khiến thầy cô giáo rất lo lắng. Thật tâm, các thầy cô giáo không ai muốn học trò của mình phải bỏ dở trường lớp cho dù với bất cứ lý do gì. Vì thế, chúng tôi rất mong mỏi các nhà hảo tâm giúp đỡ để Vũ vượt qua bệnh tật hiểm nghèo và tiếp tục đến trường", cô Hảo chia sẻ.
Cô giáo chủ nhiệm Hà Thị Hảo vô cùng lo lắng cho tính mạng cậu học trò bất hạnh.
Kɦâɱ ρɦục пgɦị lực ρɦi ɫɦườпg củɑ cậu bé đếп ɫrườпg bằпg đôi ɫɑy
Hàпg пgày, пgười dâп ở buôп Bù Đácɦ đã quá queп ɫɦuộc ɦìпɦ ảпɦ cậu bé Điểu Kɦuy Nícɦ đếп ɫrườпg bằпg đôi ɫɑy củɑ ɱìпɦ. Ước ɱơ lớп пɦấɫ củɑ eɱ là được đếп ɫrườпg bằпg đôi cɦâп giả.