Người ρɦụ пữ cùпg lúc ɱấɫ cả cɦồпg lẫп coп: Cɦỉ ɱơ có ɱộɫ cɦiếc cɦâп giả để đi
Sɑu vụ пổ, H'Heп Đũпg cùпg lúc ɱấɫ cả cɦồпg, bố cɦồпg và đứɑ coп cɦưɑ kịρ cɦào đời. Người ρɦụ пữ kɦốп kɦổ пày cɦỉ ɱơ ɱộɫ cɦiếc cɦâп giả để có ɫɦể ɫɦɑy cɦồпg пuôi coп, ρɦụпg dưỡпg ɱẹ già.
20:00 10/06/2021
Trong phòng điều trị của Khoa Chấn thương Bệnh viện 115 Nghệ An, H'Hen Đũng (SN 2000, trú xóm 9, xã Long Sơn, huyện Anh Sơn, Nghệ An), nằm trên giường bệnh với chiếc chân phải chi chít sẹo, đầu gối băng kín. Chiếc chân trái đã bị cắt cụt đến đùi. Cô vừa trải qua cuộc phẫu thuật gỡ khớp gối bị dính.
Mất cả chồng lẫn con, người phụ nữ mơ ước một chiếc chân giả
Cậu con trai 3 tuổi cứ quấn lấy mẹ, thỉnh thoảng trèo lên người nghịch. Nhiều ngày nay, người mẹ chồng phải bế theo cháu vào bệnh viện chăm con dâu. Hai người phụ nữ khốn khổ nương tựa vào nhau và hi vọng vào đứa trẻ lên 3 này.
H'Hen quê ở Đắk Lắk, quen Nguyễn Văn Thuận (SN 1997) khi cả hai đi làm công nhân ở Bình Dương. Đứa con trai đầu sắp chào đời thì cả hai chuyển về quê chồng ở xã Long Sơn, huyện Anh Sơn (Nghệ An) sinh sống, bởi bố mẹ Thuận cũng chỉ có một mình anh.
Vụ nổ đã cướp của H'Hen Đũng người chồng yêu quý, bố chồng và đứa con chưa kịp chào đời...
Còn bản thân cô cũng trở thành tàn tật với chân trái bị cắt tận đùi, chân phải bị thương nặng, dính khớp gối đang mất dần khả năng vận động.
Nhắc lại biến cố xảy ra với mình, H'Hen không khỏi rùng mình khiếp sợ. Năm 2019, H'Hen có bầu bé thứ 2, chồng cô đi làm thuê chăm lo cho cả nhà. Ngày 18/12/2019, ông Nguyễn Văn Tiệp (bố chồng) và con trai Nguyễn Văn Thuận quấn pháo ở dưới bếp. Bà Nguyễn Thị Hồng - mẹ chồng vừa đi sang nhà hàng xóm còn H'Hen và con trai đang nằm trên võng. Bỗng một tiếng nổ chát chúa vang lên, H'Hen bất tỉnh tại chỗ.
"10 ngày sau em tỉnh dậy, thấy mình nằm trong viện, người đau ê ẩm, chân không còn cảm giác nữa. Bác sĩ bảo đứa trẻ trong bụng không thể giữ được. Em đau đớn lắm.
Niềm hi vọng và động lực để H'Hen luyện tập, mong có thể đứng được trên chiếc chân còn lại là cậu con trai nhỏ...
Suốt những ngày em nằm trong phòng hồi sức không thấy chồng đâu nhưng chỉ nghĩ chắc bác sĩ không cho người nhà vào. Nhưng rồi mấy ngày sau cũng không thấy chồng, cũng không thấy ai nhắc tới anh ấy, em đã bắt đầu ngờ ngợ nhưng không dám để mọi người biết.
Sau này, mẹ chồng mới cho em biết, chồng em và cả bố chồng đều không còn, căn nhà sau tiếng nổ chát chúa ấy đã bị sập, may mắn con trai em lúc đó vừa leo xuống khỏi võng nên thoát chết", H'Hen khó nhọc kể lại biến cố khủng khiếp của mình.
H'Hen nhập viện với hai chân bị bức tường đổ đè nát. Các bác sĩ cố gắng lắm mới cứu được chiếc chân phải cho em.
H'Hen lấy bệnh viện làm nhà thì bà Hồng cũng phải bế theo đứa cháu độc nhất của mình vào viện chăm con dâu.
Sau vụ nổ, bà con làng xóm xúm vào giúp đỡ bà Hồng sửa lại gian nhà nhưng hầu như 3 mẹ con, bà cháu sống ở bệnh viện. Hết 3 tháng điều trị, H'Hen trải qua 3 tháng tập phục hồi chức năng, bà Hồng phải bế cháu vào hỗ trợ con dâu vệ sinh, luyện tập.
Vừa về nhà được một thời gian H'Hen lại tái nhập viện vì cái chân phải cứ teo dần, không thể co duỗi được. Dù khi nhập viện bệnh nhân không có đồng nào nhưng trước hoàn cảnh éo le của Hen, Bệnh viện Đa khoa 115 vẫn quyết định mổ và điều trị dính khớp gối cho em.
Toàn bộ tài sản tan tành theo vụ nổ, gắng gượng vượt qua nỗi đau mất chồng, mất đứa con trai độc nhất và đứa cháu chưa kịp chào đời, bà Nguyễn Thị Hồng bế cháu vào viện chăm con dâu. Những ngày ở viện 3 mẹ con bà cháu chỉ dám ăn chung 1 suất cơm. Hôm nào H'Hen đau, không ăn nổi cháo vì phải truyền dịch, bà chỉ mua 10 nghìn tiền cơm rau trệu trạo nhai.
Bác sỹ Trần Văn Tuấn cho biết, H'Hen cần cả quá trình dài và tốn kém để có thể đứng lên và đi lại.
"Tôi mất hết rồi, giờ chỉ còn con dâu, cháu nội...", bà ôm đứa cháu mồ côi khóc rưng rức. Bà không biết những ngày tháng tới đây sẽ phải sống như thế nào khi mình sức mòn lực cạn, con dâu nằm bất động một chỗ.
Nằm trên giường bệnh, H'Hen ngước lên cửa sổ, nhìn những cánh chim vỗ cánh về tổ sau một ngày miệt mài kiếm ăn. "Em chỉ ước có cái chân giả thôi chị ạ. Có cái chân giả, em sẽ cố gắng tập đi lại mới có cơ hội làm việc để nuôi mình, nuôi mẹ, nuôi con. Em mới 20 tuổi, không lẽ cứ nằm mãi thế này", cô ứa nước mắt nhìn đứa con trai ngây thơ đang vô tư chơi đùa.
Nén nỗi đau mất chồng, mất con trai độc nhất, mất đứa cháu chưa kịp chào đời, bà Hồng chỉ mong con dâu chóng bình phục. Người mẹ khốn khổ này có lúc đã phải buông tay bởi không còn thứ tài sản nào đáng giá để có thể bán để làm kinh phí chạy chữa cho con.
Trực tiếp mổ và điều trị cho bệnh nhân H'Hen Đũng, Ths.Bs Trần Văn Tuấn - Khoa Chấn thương, Bệnh viện 115 cho biết: "Hiện bệnh nhân H'Hen đã được phẫu thuật gỡ dính khớp gối bằng phương pháp nội soi. Tuy nhiên, bệnh nhân phải mất một thời gian dài để tập vận động, phục hồi chức năng đối với chân phải đòi hỏi sự kiên trì. Khi chân phải phục hồi được chức năng mới có thể tính tới việc lắp chân giả bên trái để có thể đi lại".
Hàng ngày, H'Hen vẫn miệt bài tập phục hồi dưới sự hướng dẫn của kỹ thuật viên và giám sát chặt chẽ của bác sỹ. Đôi tay em chưa đủ mạnh để có thể nâng đỡ cả thân mình trên hai chiếc nạng. Mồ hôi em vã ra như tắm vì mỗi bước đi là xương đau buốt đến tận óc nhưng em không cho phép mình bỏ cuộc bởi em còn phải gánh trách nhiệm chăm lo mẹ già, con nhỏ thay chồng.
H'Hen Đũng chỉ mong có một chiếc chân giả để em có thể đi lại, kiếm tiền nuôi con, chăm lo cho mẹ già.
Mùɑ ɦè пấu cɑпɦ cuɑ пɦấɫ địпɦ ρɦải biếɫ điều пày, пếu ɫɦuộc 1 ɫroпg 5 пɦóɱ пgười пày cầп ɫráпɦ xɑ
Dù cuɑ пuôi ɦɑy cuɑ đồпg ɫɦì cɦỉ ăп kɦi biếɫ cɦắc là cuɑ ɫươi sốпg. Tốɫ пɦấɫ пêп ɱuɑ cuɑ về ɫự cɦế biếп, ɦạп cɦế ɫối đɑ việc ɱuɑ cuɑ sɑy sẵп bêп пgoài.