Nỗi đɑu kɦắc kɦoải củɑ пgười ɱẹ ɱɑпg HIV ɱoпg điều kỳ diệu với 2 coп gái: "Cả giɑ đìпɦ cɦẳпg còп gì ăп"
Chồng chị theo nhóm "vàng tặc" rồi mang căn bệnh thế kỷ về truyền cho chị, bao năm chị sống trong đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần và muốn quyên sinh, nhưng vì 2 con gái chị lại muốn sống.
22:50 04/10/2021
Chị Nông Thị Gương, (39 tuổi, xóm Làng Mông, xã Yên Ninh, huyện Phú Lương, tỉnh Thái Nguyên), người phụ nữ bất hạnh mà chúng tôi gặp, có lẽ không mấy người dám nhận mình khổ hơn chị.
Người phụ nữ bất hạnh và nỗi đau tận cùng từ căn bệnh thế kỷ truyền từ người chồng. May mắn là 2 con gái chị âm tính với HIV sau nhiều lần xét nghiệm. Hình ảnh Báo Dân trí sử dụng được chị cho phép, chị bảo, ở quê ai cũng biết cả và chị đã đối diện với sự thật về căn bệnh này nhiều năm nay rồi.
Người phụ nữ nghẹn ngào kể, trong vòng 2 năm, 3 lần chị phải đội khăn tang: Năm 2012, bố chồng chị mất sau nhiều năm chống chọi với căn bệnh ung thư phổi. Chưa đầy một năm sau, mẹ chồng chị cũng qua đời vì bệnh tim.
Đau đớn nhất là sự ra đi của chồng chị sau hơn một năm trời ốm đau quặt quẹo với căn bệnh thế kỷ - HIV/AIDS.
"Trước khi mất, chồng em sốt kéo dài, khắp người lở loét nhiều mụn nhọt. Xét nghiệm thì anh ấy nhiễm HIV đã chuyển sang AIDS. Sau khi lo hậu sự cho chồng, mẹ con em làm xét nghiệm thì em cũng bị dương tính với HIV. Khi nhận kết quả, em rụng rời chân tay không còn thiết sống nữa, nhưng nghĩ đến các con em lại gắng lên để sống", chị Gương nghẹn ngào nói.
May mắn là 2 con gái thoát khỏi tử thần sau nhiều lần xét nghiệm đều âm tính với HIV.
Hàng ngày mẹ con chị Gương nấu nướng ở một góc nhà, đến cái kiềng kê để nấu nướng nhà chị cũng chẳng có.
Chị Gương vừa khóc vừa kể, vì muốn thoát khỏi cuộc sống khốn khó ở quê nhà, vợ chồng chị cưới nhau xong thì anh ấy lên tỉnh Lào Cai theo chân các đội "vàng tặc". Vàng thì không thấy đâu mà anh rước căn bệnh thế kỷ vào người, rồi qua đời trong sự ê chề, dè bỉu của người đời… Còn bản thân chị thì bao năm nay sống trong đau đớn cả về thể xác, lẫn tinh thần.
Chị Gương nói, khi biết chị là người có HIV, nhiều người xa lánh. Đi xin việc làm thì bị từ chối, họa hoằn lắm có người hiểu thông cảm, thương tình thì nhận chị xới cỏ chè, hoặc hái chè thuê... Niềm hy vọng, động lực để chị Gương sống tiếp chính là 2 đứa con gái ngoan ngoãn hiếu thảo, học giỏi.
Người mẹ bất hạnh bảo, trước đây em vẫn gắng gượng đi hái chè thuê mỗi ngày cũng được 60-80 ngàn đồng tiền công. Giờ nằm bẹp một chỗ, đã từ lâu em không còn nghĩ đến bản thân mình nữa, nhưng còn 2 đứa con gái đang tuổi ăn học, mẹ ốm thế này chúng nó biết lấy gì ăn…", nói rồi, chị Gương quay mặt lau nước mắt.
Giọng chị nghẹn ngào kể tiếp, chị sống đến giờ phút này là nhờ 2 đứa con gái. Cả 2 con gái của chị đều đang ở tuổi ăn học. Em Lường Như Quỳnh học lớp 11 trường Trung học phổ thông Yên Ninh (Phú Lương, Thái Nguyên) và Lường Thủy Tiên, học lớp 9 Trường Trung học cơ sở Yên Ninh, năm nào cũng được giấy khen.
Những đứa con ngoan chăm chỉ vượt khó đến trường là nguồn động lực giúp chị tiếp tục cuộc sống.
Người mẹ ấy kể, may mắn nhất là cả 2 con gái chị đều âm tính với HIV, tuy nhiên Thủy Tiên lại phát hiện có khối u dưới cằm đã 3 năm nay, nhưng không được chữa trị. Hiện khối u liên tục chảy dịch và gây đau nhức. Chị Gương nói, bác sĩ ở tuyến huyện nhiều lần khuyên chị cho con xuống Hà Nội thăm khám, nhưng không có tiền nên chị Gương cũng đành chịu.
Nhiều đêm thấy con gái ôm mặt kêu khóc, thì chị Gương lại thấy như ai xát muối vào lòng. Nhưng, lực bất tòng tâm, người mẹ tội nghiệp ấy chỉ còn biết gạt nước mắt xin thuốc lá và thuốc giảm đau cho con uống cầm cự.
"Em có tội với con nhưng em bất lực thật sự rồi!", chị Gương nói rồi đưa tay ôm mặt khóc như một đứa trẻ.
Khối u dưới cằm đã chảy mủ gây đau đớn cho Thủy Tiên, nhưng vì không có tiền nên đã 3 năm nay em chưa được tới bệnh viện điều trị.
Căn nhà xiêu vẹo của chị Gương đã quá mục nát, tường nhà đắp đất vỡ từng mảng lớn, lộ ra bên trong là những tấm tre đan đã bị mọt ăn thành từng lỗ. Những cột gỗ cũng không còn nguyên vẹn vì bị mối xông, có lẽ chỉ cần một cơn gió, cả căn nhà có thể đổ sập xuống. Căn nhà cũng chẳng có gì đáng giá ngoài cái bàn học của 2 đứa trẻ và chiếc giường cũ bị mối ăn nham nhở của 3 mẹ con.
Người phụ nữ bất hạnh cho biết, mấy hôm nay chị thấy người mệt mỏi hơn, gần như không còn sức sống nữa. Nhà không có tiền, nên chị không nghĩ đến chuyện đi bệnh viện.
Căn nhà xiêu vẹo của mẹ con chị Gương, cảm giác chỉ cần một cơn gió mạnh cũng khiến nó đổ sập.
Trao đổi với phóng viên Dân trí, anh Nông Văn Đoan, Phó Chủ tịch UBND xã Yên Ninh cho biết: "Hoàn cảnh mẹ con chị Gương là đặc biệt khó khăn ở địa phương. Căn nhà của mẹ con chị ấy cũng đã quá cũ nát, nhiều đêm mưa gió to 3 mẹ con phải đi trú nhờ vì sợ nhà sập, chính quyền địa phương cũng trăn trở lắm.
Hàng năm chính quyền địa phương và hội Chữ thập đỏ cũng cố gắng hỗ trợ gia đình chị Gương sách vở, quần áo cho các con tới trường. Nhưng địa phương ở huyện miền núi còn nghèo, nên sự hỗ trợ cũng chỉ có giới hạn. Rất mong qua báo Dân trí, nhiều nhà hảo tâm chung tay giúp đỡ 3 mẹ con chị Gương".
Giậп coп gái cɦiếɱ ɦếɫ ɫài sảп, ɱẹ già ɫɦiêu rụi căп пɦà cɦo bõ ɫức: Đɑu đớп sốпg lɑпg ɫɦɑпg cuối đời
Trong thời đại hiện nay, chuyện con cái bất hiếu với mẹ cha chẳng có gì là xa lạ, thậm chí nhan nhản mỗi ngày. Nhưng phải nói thật, hiếm có cụ ông cụ bà nào phản kháng lại khi bị ruột thịt của mình đối xử tệ bạc. Duy trường hợp sau lại rất khác và cũng rất đau lòng.