Nữ siпɦ bỏ ɦọc пgɑпg cɦừпg ở пɦà cấρ cứu ɱẹ ɫɦậρ ɫử пɦấɫ siпɦ
Cɦị Bíпɦ пằɱ co quắρ, kɦuôп ɱặɫ vằп lêп пɦữпg sợ gâп xɑпɦ léɫ, ɦàпg пgày cɦị пgấɫ lêп пgấɫ xuốпg, kɦiếп 2 bà cɦáu vậɫ lộп cấρ cứu cɦị đếп ɱấy lầп, пɦà cɦị cũпg cɦẳпg có gì пgoài 2 bìпɦ oxy.
22:34 08/07/2021
Vừa đến đầu thôn Chùa, hỏi thăm gia đình chị Nguyễn Thị Bính (SN 1976, xã Liên Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An), nhiều người lắc đầu tỏ ra ngán ngẩm nói: "Gia đình nhà ấy nghèo nhất xã, bi thảm lắm chú ơi!".
Chị Bính bị bệnh ung thư tử cung nay đã di căn lên gan và phổi.
Thấy khách đến, Nguyễn Thị Hồng Nhung (SN 2005), con gái chị Bính vội vàng chạy ra, nhưng vừa bước được đến nửa sân thì đã nghe tiếng bà ngoại kêu lên: "Nhung ơi, mẹ con lại ngất rồi". Nhung hoảng hốt lao nhanh đến bên giường, lập tức cấp cứu cho mẹ.
Tình huống diễn ra quá nhanh, chúng tôi thấy vậy cũng vội chạy nhanh vào cùng tham gia hỗ trợ Nhung. Ca cấp cứu bất đắc dĩ diễn ra với tâm trạng lo lắng đến nghẹt thở trên khuôn mặt mỗi người.
Trong gia đình, hai chiếc bình oxy này là tài sản quý giá nhất và nó giúp người phụ nữ này cầm cự sự sống.
Lúc này, Nhung vội mở bình oxy, luồn dây đặt vào mũi để cho mẹ thở, rồi áp tai vào lồng ngực nghe xem tim có đập nữa không. Chị Bính co giật từng cơn, Nhung lại xoay mình ngồi phía dưới giữ lấy chân mẹ, miệng lắp bắp gọi tên mẹ giữa hai hàng nước mắt lăn dài.
Tôi nhìn thấy cô gái thực hiện những động tác cấp cứu mẹ thuần thục như những y, bác sĩ thực thụ. Sau ít phút chị Bính tỉnh lại, khuôn mặt nhăn nhó vì đau đớn mà không thể nói được, chị đặt tay lên đầu rồi nước mắt cứ thế trào ra.
Tỉnh lại được một lúc thì chị lại ngất. Trong vòng chưa đầy 1 giờ đồng hồ kể từ khi chúng tôi có mặt chứng kiến cảnh hai bà cháu phải cấp cứu chị Bính đến 3 lần.
Thương cảnh người đàn bà khổ nhất xã thoi thóp bên bình oxy.
Mỗi ngày không biết bao nhiêu lần như thế, không khí căng thẳng bao trùm quanh chiếc giường trong căn nhà nhỏ. Nó hệt như một phòng cấp cứu tại bệnh viện, nhưng ở đây ngoài hai chiếc bình oxy là tài sản đáng giá nhất của gia đình luân phiên, chẳng có thêm một dụng cụ y tế nào khác để hỗ trợ.
Những ca cấp cứu kiểu như vậy cứ lặp đi, lặp lại một ngày không biết bao nhiêu lần, có lẽ vì thế cô gái cũng quen dần.
Quệt ngang dòng nước mặt, Nhung nghẹn ngào kể, hàng ngày em không dám đi đâu ra khỏi nhà, vì sợ mỗi khi lên cơn co giật nếu không trở tay kịp thì mẹ em chết mất. Có hôm mẹ lịm đi, em và bà ngoại ai cũng sợ. Nhiều hôm mẹ ngất, em chỉ biết ôm mẹ mà sợ mẹ chết trên tay mình thôi.
Ba bà cháu đang rơi vào thảm cảnh, hy vọng sẽ có một phép màu đến với gia đình tội nghiệp này.
Ngồi bên cạnh, bà Nguyễn Thị Lạm (80 tuổi) kể về hoàn cảnh đứa con gái, bà bảo: "Hàng ngày nó phải lăn lộn làm thuê, làm mướn khắp nơi để nuôi tôi và hai đứa con. Năm 2019, một lần đi thăm khám, bác sĩ kết luận nó bị ung thư tử cung. Từ đó gia đình vay mượn khắp nơi để chữa trị, mọi tích góp để dành cho hai đứa con như: đôi lợn giống, vài tạ thóc... cũng phải bán sạch để thuốc thang. Đến giờ trong nhà chẳng còn gì nữa".
Bà Lạm sụt sùi kể tiếp, "cái duyên số nó lận đận, sau khi sinh được hai đứa con gái thì một thời gian sau người đàn ông bỏ 3 mẹ con mà đi. Hiện, đứa con gái đầu lấy chồng tận ngoài tỉnh Nam Định, còn Nhung khi đang học lớp 9 thì phải nghỉ học giữa chừng để đi bán quần áo thuê gần nhà lấy tiền chữa bệnh cho mẹ".
Từ ngày mẹ lâm bệnh, vì gia đình quá nghèo nên phải cầm sổ đỏ ở ngân hàng để lấy tiền đưa mẹ đi viện. Tất cả anh em họ hàng, bà con lối xóm cũng chẳng ai có thể biết bây giờ chị Bính đã nợ bao nhiêu. Hiện nay, chị Bính ở nhà nhưng hàng tháng tiền oxy, thuốc thang duy trì sự sống hết hơn 10 triệu đồng.
Cuộc sống quá khó khăn nên hàng ngày cháu Nhung phải ăn khoai, cơm trắng em dành phần bà.
Nhung tâm sự với chúng tôi, đôi mắt em nhòe đi kể, "3 năm qua gia đình vay mượn khắp nơi để chữa bệnh cho mẹ đến giờ không thể trụ nổi được nữa. Căn bệnh ung thư tử cung giờ di căn lên gan phổi, bệnh viện trả mẹ về gần một tháng nay, giờ chỉ còn phó mặc sự sống cho ông trời thôi".
Thấy mẹ ho yếu ớt, Nhung vội vàng đến bên giường chỉnh lại sợi dây bình ô xy cẩn thận rồi lấy thuốc cho mẹ uống.
"Thương mẹ, chị gái em muốn về để chăm sóc nhưng do tình hình dịch bệnh nên chưa về được. Ước nguyện lớn nhất của mẹ em bây giờ là được gặp lại chị, nếu có mệnh hệ gì thì ...", nói đến đây giọng cô gái nghẹn lại rồi òa khóc.
Trên giường, chị Bính như một cây khô, thân hình teo tóp sau những năm tháng xạ trị. Khuôn mặt nhợt nhạt nổi lên những sợi gân xanh, trông tội nghiệp vô cùng, lâu lâu chị ngước đôi mắt nhìn xung quanh như muốn được cầu cứu!
3 mảnh đời bất hạnh trong ngôi nhà nhỏ không một thứ tài sản đáng giá.
Nɦói lòпg cảпɦ bé gái 1 ɫuổi пgười ɱềɱ oặɫ, пgày lêп cơп co giậɫ ɱấy lầп
Ôɱ cɦặɫ đứɑ coп gái 1 ɫuổi đɑпg lêп cơп co giậɫ vào lòпg, пgười ɱẹ пɦư đứɫ ɫừпg kɦúc ruộɫ. Nɦiều lúc cɦị ɫưởпg пɦư kɦôпg ɫɦể sốпg пổi пữɑ, vì coп bé ɱãi cɦẳпg lớп, ɦơп 1 ɫuổi ɱà пgười cứ ɱềɱ oặɫ.