Tâm sự gây sốt cộng đồng mạng: Nhật cho tôi nhiều thứ, nhưng Việt Nam cho tôi tất cả

“Chuyện thằng con đi Nhật về, đi đâu nó cũng vỗ ngực “Nhật tốt lắm, Nhật thế nọ thế kia, cứ cái gì của Nhật cũng tốt”

20:00 09/10/2019

Mẹ nó mua đồ về nấu ăn, nó bảo “Thực phẩm bên này bẩn, chứ bên Nhật sạch lắm. Thế nên người Nhật họ mới sống lâu”.

Hôm sau, đi ra đường nó bĩu môi “Việt Nam mình tham gia giao thông ý thức kém quá! Chứ bên Nhật họ chấp hành luật, không thấy có tai nạn”.

Về đến nhà thấy đứa em nó nghỉ làm ở nhà nó hỏi “ sao hôm nay không đi làm à?” Em nó đáp, nay em xin nghỉ. Nó lại mắng em nó bảo “mày đi làm ở bên này cứ thích nghỉ là nghỉ, không có nguyên tắc gì cả, chứ người Nhật muốn xin nghỉ họ phải báo trước có khi cả tháng ấy. Ý thức kém quá”.

Rồi nó hỏi tiếp “bố đâu rồi?” Thằng em đáp “hôm qua bố mơ gì ấy, nãy ra ghi đề rồi”. Thế là nó lúc bố nó về nó lại vùng vằng với bố “bên mình đã nghèo còn cứ ham lô đề, cờ bạc, người Nhật họ giàu thế nhưng họ cũng có ham mấy cái đó đâu”.

Tối hôm đó nhà nó ăn cơm, cả gia đình rồi mấy anh chị em quây quần lại, bao nhiêu món đồng quê, mẹ nó nấu toàn những món mà nó thích. Mấy đứa cháu cứ quấn lấy chú, cả nhà đùa nhau cười giòn tan.

Nó mới chợt nhớ ra là mấy năm nay nó chưa bao giờ được ăn một bữa ăn Ngon và Vui đến thế.

Mặc dù bên đó cũng không thiếu các món ngon, nhưng làm sao ngon bằng những món ăn nấu bằng vị quê hương mà nó ăn từ bé đến lớn.

Khói công nghiệp của những thành phố lớn làm sao ngon bằng khói bếp củi quê hương.

Mấy hôm sau, nó bị bệnh, mẹ nó phải thức cả đêm trông cho nó, bố nó thì phải đi gọi cửa người ta lúc nửa đêm để mua thuốc cho nó, anh chị thì người đánh cảm, người nấu cháo.

Lúc đó nó mới nhớ, mỗi lần ở Nhật khi nó ốm, toàn phải một mình lết xác ra hiệu thuốc để mua, cũng chẳng bao giờ có nổi bát cháo mà ăn.

Mấy hôm sau nó khỏi, dậy chạy 1 vòng quanh xóm cho thư thái, bước ra khỏi cổng, trời hôm nay thật đẹp nhưng nó thấy có gì đó lạ lạ.

Không phải là 1 đoàn người đang cắm đầu đi bộ, không phải chen chúc nhau chạy cho kịp chuyến tàu, không sơ mi công sở, mà là áo ba lỗ và quần đùi, là đường thông hè thoáng, là tiếng chim hót và mùi hương lúa chín. Người thì đang quét sân, người thì đi thể dục, người thì đi chợ. Nó chạy qua và mọi người đều cười và hỏi thăm khi thấy nó.

Nó mới ớ người ra rằng – mấy năm nó sống ở Nước ngoài còn chưa bao giờ biết mặt hàng xóm của nó. Thế đấy, cuộc sống thị thành, hiện đại quá không thể nào cho ta được cái gọi là “ tình làng nghĩa xóm”.

Tối hôm đó, nó ra ngồi ngoài hiên chơi với cháu, chợt nó nhìn thấy trăng, nó giật mình tự hỏi “Nhật có trăng không nhỉ”.

Mẹ nó mới cười và nói “Nhật có trăng, nhưng nó bị nhà cao tầng che mất rồi, người ta cũng bận rộn không thể nào có thời gian mà ngắm trăng được. Mẹ cho con đi Nước ngoài để con học hỏi và mở mang đầu óc, không phải để con nghĩ là quả quýt bên Nhật sẽ to hơn quả Cam bên mình.

Nhật Bản tốt thật nhưng có những cái Nhật Bản sẽ chẳng thể nào cho con được như ở quê mình.

Nhật chỉ là chỗ ở, còn quê hương mới là nhà.

Không ở đâu tốt bằng gia đình mình – Con ạ!”

Đừng lo khi trở về rồi bạn sẽ chẳng biết làm gì! 3 hay 5 năm thanh xuân ở Nhật không chỉ cho bạn tiền, cho bạn biết quý trọng những phút giây hạnh phúc bên gia đình. Quan trọng nhất – Nhật Bản cho bạn cơ hội được “học lần 2”, học một thứ ngôn ngữ mới để mở ra một tương lai mới khi về nước.

Sưu tầm

Tags:
Thực tập sinh Việt sát hại đồng hương ở Nhật Bản

Thực tập sinh Việt sát hại đồng hương ở Nhật Bản

Cảnh sát Nhật Bản đã bắt giữ một thực tập viên kỹ thuật người Việt vì sát hại đồng hương bằng một con dao bấm sau khi cãi cọ.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất