Tâm sự người Việt ở nước ngoài: Việt kiều là cái thá gì!

Cường chụp tấm hình chuẩn bị ăn sáng ở Bãi Trước, up lên facebook khoe với bạn bè. Tức thì, Cường nhận được inbox của thằng bạn ngày xưa

14:53 21/12/2022

Thằng bạn ngày xưa đó là Kiệt. Nó nói sẽ đến liền, ăn sáng cùng Cường rồi đi cà phê. Lâu quá rồi, cũng hơn mười năm, hai đứa chưa nói chuyện và gặp mặt.

Kiệt đến, gặp Cường, hai đứa đều mừng rỡ. Kiệt rút gói thuốc mời Cường hút. Cường nhìn qua nhìn lại, thấy bàn bên cạnh có hai má con đang ăn. Cường không châm lửa, có đàn bà trẻ em ở đây, tí đi cà phê rồi hút. Nhưng Kiệt đã phì phì điếu thuốc rồi.

Hai thằng ăn sáng xong, Sau khi tính tiền, Cường để trên bàn ít tiền típ. Kiệt thấy vậy, đến bàn, lấy tiền ấy, nhét vào túi áo Cường, ở đây ăn sáng không có cho bo gì hết. Rồi hai đứa đi uống cà phê.

Cường cũng nói thật là mình cũng không giàu có gì ở xứ người. Nhưng cuộc sống rất hạnh phúc và bình an. Kiệt nghe vậy, cũng nói công việc làm ăn của Kiệt cũng tàm tạm.

Trước khi rời quán, Cường rút ra tờ $100 đưa cho Kiệt, tao không có nhiều, tặng mấy cháu ăn bánh chơi. Kiệt từ chối hất tay Cường ra, mầy cũng không dư giả gì, để dành tiêu sài đi. Vật giá ở đây cái gì cũng mắc lắm đó. Nhưng Cường nhất định bắt Kiệt phải nhận. Cuối cùng, Kiệt nhận cho Cường vui.

Tối đến, Kiệt điện thoại, nói sẽ qua khách sạn chở Cường đi ăn tối rồi đi vũ trường chơi. Cường nghe đi ăn tối thì ok. Nhưng khi nghe đi bar thì hơi khựng lại, vì Cường biết đi bar ở Việt Nam tốn nhiều tiền lắm. Chưa kịp nói gì, thì Kiệt nói chuẩn bị đi tí tao qua.

Kiệt đến nơi, gọi Cường. Khi xuống khách sạn, thấy Kiệt bước ra từ một chiếc xe hơi mới cáo cạnh luôn. Chưa kịp hỏi gì, Kiệt hối Cường lên xe rồi tài xế chở hai người đi liền.

Đến lúc này, Kiệt mới nói thiệt, là hiện tại Kiệt là một đại gia gì đó cũng giàu có. Tối nay, Kiệt bao Cường đi bar chơi. Cường bất ngờ và cũng thấy thẹn. Hồi sáng tưởng nó nói thiệt là nghèo, nên mới rút $100 đưa nó. Còn bắt nó phải lấy cho bằng được. Giờ nó dẫn đi bar chơi bằng xe hơi. Nhục ghê luôn bay ơi.

Khi rời vũ trường, Cường thấy Kiệt rút ra hai tờ 500 ngàn bo cho các em phục vụ. Khi lên xe, Cường hơi xỉn xỉn, bản tính cũng thẳng, Cường hỏi Kiệt:

- Hồi sáng, tao típ có vài ngàn cho thằng nhỏ bưng phở, mày cản lại, mà lúc nãy, mày bo cho mấy con nhỏ đó cả triệu.

- Mày đi lâu rồi, mày không hiểu đâu, đi bar cho bo nhiều thì mới đẳng cấp mày ơi. Còn hồi sáng mày bo ai biết mày là ai.

Cường định nói lại, nhưng thấy choáng váng mặt mày. Rồi Cường muốn ói. Anh tài xế quay ra sau đưa cho Cường cái bọc, Cường ói quá trời quá đất luôn. Kiệt lấy cái bọc đó, bấm nút kiếng xe xuống, định liệng ra ngoài đường. Cường thấy vậy, vội la lên:

- Đừng liệng ra ngoài đường. Về nhà rồi liệng vào thùng rác.

Nhưng Kiệt không nghe, thản nhiên liệng ra ngoài cửa xe cái vèo...

Trời khuya quá, Kiệt không chở Cường về khách sạn mà chở về nhà mình luôn. Anh tài xế đỡ Cường vào phòng. Kiệt nói chị người làm thay áo cho Cường và đem đi giặt. Lúc này Cường cũng hơi tỉnh tỉnh. Cường nói để áo đó mai Cường giặt, Cường không muốn chị người làm phải giặt vì nó hôi và dơ lắm. Cường còn lẩm bẩm, ai đời đi nhậu về mửa tùm lum rồi bắt người ta giặt cho mình. Người làm thì người làm chứ. Nói xong Cường lăn ra ngủ như chết.

Kiệt đưa Cường ra phi trường về Mỹ. Ở sân bay, Kiệt hỏi Cường có cách nào cho hai đứa con của Kiệt qua Mỹ không. Mày giàu như vậy đi Mỹ làm gì. Ở Việt Nam không sướng hơn sao. Muốn gì được đó. Người hầu kẻ hạ. Qua bển làm gì, khổ lắm

Kiệt tư lự một tí rồi nói:

- Hồi chưa gặp mày, tao cũng nghĩ như vậy. Nhưng tao thấy cách sống của mày hay quá. Tao muốn con cái tao cũng học được cách sống này. Tao học được ở mày một điều, cho dù giàu hay nghèo, cũng đừng nên chỉ biết mỗi mình mình. Hãy nên nghĩ đến người khác một tí...

Cường cười khà khà. Trước khi đi vào cửa cách ly, Cười nói nhỏ vào tai Kiệt, nhớ đừng hút thuốc gần đàn bà và trẻ em. À...mà mày đừng bắt người giúp việc giặc quần áo nửa khuya nha cha nội. Để cô ấy ngủ chứ.

Kiệt cười lớn giòn tan, đừng nói với tao,mày phải lòng người làm nhà tao rồi nha mày...

Tags:
25 năm sống ở nơi xứ người, thời gian sống ở Mỹ còn dài hơn ở Việt Nam, giờ về lại xứ ta để hiểu rõ lại mình

25 năm sống ở nơi xứ người, thời gian sống ở Mỹ còn dài hơn ở Việt Nam, giờ về lại xứ ta để hiểu rõ lại mình

Ở Việt Nam ba tuần lễ đầu vui vẻ, nhưng dần dần tôi cảm thấy nhớ nhà bên Mỹ, nhớ cuộc sống êm đềm sáng lái xe đưa con đi học, chiều tan sở về hai vợ chồng cùng nhau nấu cơm, cho con cái ăn uống, làm bài tập xong đi ngủ.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất