Tiểu ɫɦư Hà Nội đi lạc lúc 3ɫ, ɫɦɑy ɫêп đổi vậп sốпg cơ cực пửɑ đời ɱới ɫìɱ được giɑ đìпɦ

Câu chuyện về người phụ nữ lạc mất gia đình suốt 46 năm, phải sống cực khổ, lam lũ đang được đông đảo cư dân mạng quan tâm và để lại nhiều bình luận bày tỏ sự xót xa cũng như chúc mừng cảnh đoàn viên.

00:00 16/04/2022

Chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly từng giúp gia đình ông Triệu Đạt Quang và bà Nguyễn kim Phương (Hà Nội) tìm gặp lại con gái sau gần 50 năm lạc nhau. Vào ngày 18/12/1963, trong lúc cả nhà đang diện quần áo đẹp, đứng trước cửa căn nhà ở phố Hàng Buồm để chụp hình thì bất ngờ chị Triệu Lệ Cần (sinh năm 1960, khi ấy chỉ 3 tuổi) đã đi lạc.

“Trong lúc chờ bà nhà tôi về, luẩn quẩn thế nào mà lát sau mọi người quay ra thì không thấy Cần đâu cả. Chúng tôi cố gắng đi tìm xung quanh, lúc đó cũng là 5-6h chiều rồi. Mọi người đổ xô tứ phía, đi tìm đến khuya vẫn không thấy nên cả nhà trình báo công an nhưng cũng không có tin tức gì”, ông Quang kể lại.

hình ảnhTừ khi lạc mất con, vợ chồng ông Quang rất đau buồn. (Ảnh chụp màn hình Như chưa hề có cuộc chia ly)

Suốt thời gian dài, cứ ngồi xuống mâm cơm là vợ chồng ông Quang buông đũa, bật khóc vì nhớ con và không biết tình hình của con hiện ra sao. Khi đó, ông Quang thường đi lang thang, lên những chuyến xe khách để đi lên miền ngược vì nghĩ rằng con gái sẽ được nhận làm con nuôi.

“Nỗi đau của chúng tôi không thể diễn tả được bằng lời. Cứ nghĩ đến cảnh con mình đang gào lên gọi bố, gọi mẹ mà không cầm được nước mắt. Nói dại, nếu cháu không may qua đời thì nỗi đau cũng chỉ một thời gian ngắn.

Nhưng mất tích như thế này thì bố mẹ không biết con mình giờ thế nào, sống chết ra sao, chưa có một câu trả lời dứt khoát nên 46 năm trôi qua, tôi chưa bao giờ quên hẳn cháu”, người cha nghẹn ngào chia sẻ.

hình ảnhChị Cần, sau được đổi sang tên mới là Thủy lạc mất gia đình suốt 46 năm. (Ảnh chụp màn hình Như chưa hề có cuộc chia ly)

Ngày đó, chị Cần được bà Oong - một người bán lược ở chợ Đồng Xuân phát hiện khi đang đứng khóc ở bờ hồ. “Tôi nhặt được Thủy ở trong tổng hợp bờ hồ, chỗ có một đường tàu điện lên chợ Đồng Xuân. Tôi vào trong đấy chơi thì thấy nó khóc ghê lắm. Tôi thấy thương hại. Chờ đến tối không thấy ai thì tôi ẵm nó về, ra chuyến xe cuối cùng ở Hà Nội về Thường Tín. Khi về nhà, tôi hỏi nó tên gì thì nó bảo tên “Kềnh” hay “Cần”. Nhưng tôi quyết định đặt cho nó tên là Thủy”, bà Oong kể lại.

Từ đó, chị Cần có cái tên mới là Nguyễn Thị Thủy và bắt đầu có cuộc sống mới ở gia đình bố mẹ nuôi. Sau khi lạc bố mẹ và được nhận làm con nuôi, cuộc sống của chị Thủy trải qua nhiều thăng trầm. Chị đang là mẹ đơn thân của một bé gái, hằng ngày mưu sinh bằng việc làm thuê cho cơ sở sản xuất lược sừng.

hình ảnhNiềm vui ngày gặp lại sau 46 năm lạc nhau. (Ảnh chụp màn hình Như chưa hề có cuộc chia ly)

Trước đây, mẹ con chị Thủy sống trong căn nhà lợp mái lá, vách làm bằng rơm trộn bùn. Mỗi khi trời mưa bão, hàng xóm phải chạy sang xem thử nhà của hai mẹ con chị còn hay không. Sau này, hai mẹ con mới được cất ngôi nhà cấp 4 để che nắng che mưa.

Thương cho hoàn cảnh của chị Thủy, hàng xóm đã giúp chị tìm lại bố mẹ ruột để xem họ còn sống, còn khỏe mạnh hay không. Khi được hỏi có nhớ gì về lúc sống với bố mẹ ruột hay không, chị Thủy mang máng nhớ trước đây chị hay xuống dưới cửa nhà, có hiệu may ở bên cạnh nhặt vải vụn về chơi. Nhà chị có cái cầu thang gỗ. “Tôi nhớ mang máng vậy, chứ không rõ thực hư như thế nào”, chị cho biết.

Sau 46 năm lạc nhau, cuối cùng chị Thủy cũng gặp được bố mẹ ruột của mình trong nước mắt và niềm vui của ngày đoàn viên. Sau này, gia đình của chị Thủy (hay trước đó là Cần) đã sang Canada định cư. Năm 2009, bố mẹ và các anh chị em của chị đã về Việt Nam để đoàn tụ với chị.

hình ảnhCâu chuyện đoàn viên sau gần nửa đời người của chị Cần và bố mẹ ruột đã khiến nhiều cư dân mạng xúc động, để lại bình luận chung vui:

“Đúng là cái số mệnh - duyên và nợ là có thật”.

“Khổ. Đời không có giá như... Đáng lẽ làm tiểu thư ngậm thì vàng thì lại phải lặn lội mưu sinh quá nửa đời người”.

“Y như phim, nhẽ ra phải được sống sung sước tiểu thư đài các mà cuối cùng lại lay lắt cực khổ cả đời”.

“May là cô còn gặp lại được ba mẹ, nỗi dằn vặt trong bao nhiêu năm của ba mẹ cô đã được giải toả”...

Tags:
Vợ cɦồпg пgɦèo ɫɦắɫ lòпg пɦìп coп пɦỏ đɑu đớп vì ɱắc bệпɦ ɦiểɱ пgɦèo, kɦôпg còп ɫiềп cɦữɑ ɫrị

Vợ cɦồпg пgɦèo ɫɦắɫ lòпg пɦìп coп пɦỏ đɑu đớп vì ɱắc bệпɦ ɦiểɱ пgɦèo, kɦôпg còп ɫiềп cɦữɑ ɫrị

GiadinhNet - Mỗi khi nhìn đứa con nhỏ 3 tuổi đau đớn vì mắc bệnh hiểm nghèo, lòng anh Nghị, chị Sương như thắt lại. Đôi vợ chồng nghèo khi ấy chỉ biết mong làm sao có thêm tiền để điều trị, giúp duy trì sự sống cho con.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất