Xóɫ xɑ cảпɦ пgười ρɦụ пữ cô đơп ρɦải cắɫ bỏ quả ɫɦậп để giữ ɫíпɦ ɱạпg: cɦẳпg có ước ɱuốп gì ɦơп là được cɦếɫ ɫroпg căп пɦà củɑ ɱìпɦ…
Căп пɦà bố ɱẹ để lại làɱ пơi ɫɦờ ɫự, bà Tɦịпɦ cũпg ρɦải báп đi cɦữɑ bệпɦ. Bà sốпg với ɱộɫ quả ɫɦậп, bệпɦ ɫậɫ dày vò, пɦiều lúc bà ɱuốп buôпg xuôi để giải ɫɦoáɫ cɦo cuộc đời bấɫ ɦạпɦ củɑ ɱìпɦ.
19:16 02/06/2021
Về tổ dân phố Ngân, phường Lương Sơn, thành phố Sông Công, tỉnh Thái Nguyên hỏi thăm bà Bùi Kim Thịnh, (sinh năm 1960), ai ai cũng thương cảm cho thân phận người phụ nữ cô đơn này.
Từ khi phải cắt bỏ một quả thận, sức khỏe người phụ nữ cô đơn này suy kiệt
Bước qua cái cổng vòm xây bằng đá ong, trước mắt chúng tôi là một dãy phòng trọ. Đang loay hoay tìm kiếm chưa biết bà Thịnh ở căn phòng nào, thì đúng lúc bà Nguyễn Thị Tỉnh, Tổ trưởng dân phố cũng vừa tới, dẫn chúng tôi tới nơi trú ngụ của bà Thịnh.
Bước vào căn phòng trọ lạnh lẽo, bé toen hoẻn là cảnh tượng khiến chúng tôi không khỏi ái ngại, xót xa. Trên chiếc giường bề bộn chăn chiếu, một người phụ nữ bé nhỏ nằm co quắp. Gắng sức ngồi tựa vào thành giường, bà hổn hển nói với chúng tôi: "Mấy hôm nay trời trở rét đậm, thấy người mệt mỏi, khó thở tôi cũng muốn đi bệnh viện, nhưng ngặt nỗi không có tiền, nên cứ đành nằm ở nhà vậy…". Bà dứt lời, những giọt nước mắt tủi cực lại lăn dài trên gương mặt nhăn nhúm, nhợt nhạt.
Đưa tay lau nước mắt, bà Thịnh bùi ngùi kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời cơ cực của mình. Là người con út trong gia đình ở miền núi có 5 anh chị em, người phụ nữ này chịu thiệt thòi ngay từ khi ra đời. Do sinh non, nên bà Thịnh thường hay đau ốm quặt quẹo… đến năm ngoài 20 tuổi bà cũng chỉ thấp bé như đứa trẻ 12-13 tuổi.
Hiện bà mang vô số căn bệnh trong mình: từ tiểu đường, mỡ máu, cao huyết áp, thấp khớp… không những vậy quả thận còn lại có dấu hiệu chuyển biến xấu đe dọa tính mạng người phụ nữ này
Đến khi các anh chị em lần lượt có gia đình riêng thì nhà chỉ còn một mình bà Thịnh đã ở vào cái tuổi "quá lứa, nhỡ thì". Tự ti với nhan sắc của mình, bà Thịnh sống khép kín, một lòng phụng dưỡng đấng sinh thành.
Nhưng số phận thật trớ trêu, bà Thịnh chưa kịp báo hiếu, bỗng chốc trở thành gánh nặng cho bố mẹ già: Năm 2005 bà Thịnh tự dưng sốt cao nhiều ngày không dứt, người phát phù nề. Đi bệnh viện, bác sĩ cho biết bà bị suy thận cấp, để giữ tính mạng phải cắt bỏ quả thận hỏng.
Thể chất vốn đã không tốt, từ khi mất đi 1 quả thận, sức khỏe bà Thịnh xuống dốc không phanh. Đủ các thứ bệnh tìm đến người phụ nữ này, từ tiểu đường, mỡ máu, huyết áp cao, thấp khớp… khiến bà đi viện như cơm bữa. Đến năm 2011, cũng vì lo lắng cho người con gái mang số phận hẩm hiu, mà bố mẹ bà Thịnh lần lượt theo nhau qua đời.
Bán đi căn nhà tổ tiên để lại để lấy tiền chữa bệnh, bà Thịnh phải ở nhờ phòng trọ của người cháu họ
Sau nhiều năm bệnh tật đeo đẳng, bà Thịnh đã kiệt quệ. Đến năm 2013, để tiếp tục chữa bệnh, người phụ nữ cô đơn tội nghiệp này, đành phải bán đi căn nhà là nơi thờ tự tổ tiên mà bố mẹ để lại.
Không chốn dung thân, người cháu họ thương tình cho bà ở nhờ một phòng trong dãy nhà trọ cho sinh viên thuê. Đau yếu, không thể làm được bất cứ công việc gì, tiền bán nhà cũng đã cạn kiệt từ lâu, không có trợ cấp xã hội.
Để có tiền đến bệnh viện mỗi khi các căn bệnh trở nặng, nhiều năm nay bà Thịnh đành trông cậy vào tình thương của những đứa cháu, và lòng tốt của những người hàng xóm.
Thời gian gần đây, các căn bệnh không có dấu hiệu thuyên giảm, không những vậy quả thận còn lại chuyển biến xấu, đe dọa tới tính mạng người phụ nữ này. Nhiều lúc nghĩ quẩn, bà Thịnh từng muốn buông xuôi cho hết mọi đau đớn, phiền muộn trên đời…
Ánh mắt chứa đựng nỗi day dứt, đau buồn mỗi khi bà nghĩ về ngôi nhà đã bán
Là người tích cực vận động quyên góp giúp đỡ bà Thịnh, bà Nguyễn Thị Tỉnh, Tổ trưởng dân phố chia sẻ: "Hoàn cảnh bà Thịnh đặc biệt éo le ở địa phương, bà Thịnh không có chồng con, ốm đau và là hộ nghèo nhiều năm nay, lại không có trợ cấp xã hội, hiện chúng tôi đang làm hồ sơ để xin trợ cấp cho bà, giúp bà giảm bớt khó khăn. Là đại diện chính quyền địa phương, qua cơ quan báo chí tôi mong mỏi các nhà hảo tâm giúp đỡ bà ấy tiếp tục chữa bệnh.".
Run rẩy lết từng bước chân khó nhọc, 2 tay vịn cửa hướng ánh mắt đau buồn về phía xa xa, giọng bà Thịnh thều thào: "Nhà của tôi ở phía trước đó, tôi có tội đã bán căn nhà của tổ tiên để lại. Giờ bệnh tật như thế này, tôi chẳng có ước muốn gì hơn là được chết trong căn nhà của mình…".
Bệnh tật đeo đẳng, người phụ nữ bất hạnh này chỉ ước được chết trong căn nhà của mình.
Rớɫ пước ɱắɫ cɦuyệп cô gái vượɫ пgɦịcɦ cảпɦ bước cɦâп vào đại ɦọc: Có пɦữпg пgày đói quá ɫɦì rɑ đồпg gỡ rɑu ɱá пɦɑi пgấu пgɦiếп.
Đói пo, пɦọc пɦằп rồi cũпg ɫɦàпɦ queп với cô gái đáпg ɫɦươпg. Hươпg cɦưɑ bɑo giờ пgɦĩ sẽ rời bỏ coп đườпg đếп ɫrườпg, bởi với eɱ đó là coп đườпg duy пɦấɫ giúρ eɱ bước quɑ cuộc đời kɦốп kɦó пày...