Dâп ɫự ý xây vậɫ cảп giữɑ đườпg kɦiếп 1 пgười ρɦụ пữ quɑ đời, 4 coп ɫɦơ kɦóc ròпg đòi ɱẹ
Tháng 7 vu lan, nếu như mọi năm đáng lý ra các em vẫn còn được gắn trên ngực chiếc bông hồng đỏ, thì năm nay, một tai nạn trời giáng đã bất ngờ biến chúng thành những đứa trẻ mồ côi. Em đọc đến đâu mà như ứa nước mắt đến đấy.
19:50 24/07/2021
Đó là bi kịch đang ập đến gia đình chị Huỳnh Thị Nga. Trải qua 3 đời chồng nhưng đều dang dở, gia tài mà chị có được là 4 đứa con xinh xắn, ngoan hiền. Một mình cùng mẹ nuôi bầy con, chị làm đủ nghề từ chạy xe ba gác đi bán rau, đến hai năm gần đây, chị Nga mới chuyển qua làm công nhân ở Khu chế xuất Linh Trung.
16 giờ 40 phút ngày 27.7, trên đường đi làm về vừa qua cầu vượt Trạm 2 thì chị Nga bị té xe bất tỉnh được người dân đưa đi cấp cứu ở Bệnh viện đa khoa Đồng Nai, nhưng vì vết thương quá nặng nên chị không qua khỏi.
“Nhận tin xong tui với bé Ngân chạy xuống bệnh viện, nhìn nó nằm bất động, máy móc gắn khắp người, đắp thêm tấm vải trắng mà tui không còn biết gì nữa. Bác sĩ nói máu tràn hết não nên không cứu được, nhưng còn nước còn tát, nhà tui chuyển nó lên Bệnh viện Chợ Rẫy mà bác sĩ cũng trả về… Từ lúc ra Giêng tới giờ tui bệnh riết, tui tưởng tui chết chứ nào ngờ nó chết bỏ lại 4 đứa nhỏ thế này”, nói rồi bà Lợi (mẹ chị Nga) lại kéo vạt áo lên lau nước mắt vừa chực rơi.
Đau đớn hơn nữa khi bà Lợi biết được nguyên nhân cướp đi mẹ của các cháu bà. Ngày lên hiện trường vụ tai nạn trục vong về, những người bán hàng gần đó nói với bà Lợi rằng con gái bà bị té là vì vấp vào gờ giảm tốc của một xí nghiệp nào đó tự ý lắp đặt ở ngay Xa lộ Hà Nội. Lúc té xuống, con gái bà nằm yên đó, bất động… Từng lời kể càng khiến trái tim người mẹ già quặn thắt lại. Bà gào khóc. Bất lực.
Chẳng phải bệnh tật, cũng chẳng phải vì lý do chủ quan gì, chị Nga ra đi một cách tức tưởi bởi sự vô ý thức, ích kỷ của một bộ phận cá nhân. Nó khiến em nhớ ngay đến câu chuyện mới được bàn tán xôn xao trên mạng xã hội cách đây vài ngày. Một hộ dân nào đó chẳng hiểu vì lý do gì mà tự ý dựng ngay một cái hàng rào sắt giữa vỉa hè. Chiếc hàng rào chẳng cao chẳng thấp và đặc biệt được gắn thêm đỉnh nhọn trên đầu chẳng khác nào một cái bẫy chết người. Chỉ cần một người bất cẩn ngã vào chắc khó mà toàn mạng.
Rất may trong câu chuyện vỉa hè trên, cơ quan chức năng đã mau chóng xuống làm việc và tháo gỡ ngay cái bẫy chết người được dân tự ý dựng nên vì mục đích cá nhân, nên không ai bị thương. Thế nhưng, chị Nga lại không may mắn như vậy. Chiếc gờ giảm tốc được một đơn vị nào đó tự ý lắp đặt ngay giữa đường đã khiến chị ra đi mãi mãi. Lợi ích của người này đạt được lại gây ra cái chết cho người khác. Thử hỏi ai sẽ là người chịu trách nhiệm cho cái chết của chị Nga, cho những mất mát mà 4 đứa con bơ vơ của chị phải gánh chịu?
Rơm rớm nước mắt nhìn đàn em thơ, nghĩ về tương lai phía trước mà Ngân (con gái lớn của chị Nga năm nay 21 tuổi) như muốn òa khóc. Phải nghỉ học từ sớm để phụ mẹ nuôi các em, nhưng ngày trước còn có 2 mẹ con, giờ đây chỉ còn lại một mình chèo chống cả nhà, Ngân bất lực chẳng biết thời gian sắp tới sẽ sống như thế nào. “Còn nay chỉ còn có mình em, em sợ lương của em không đủ để lo cho mấy đứa ăn, học. Nhiều đêm em cũng áp lực không ngủ được, nhưng không còn lựa chọn nào khác. Em chỉ ước gì còn mẹ để được òa khóc trong lòng mẹ”, Ngân rưng rức khóc tâm sự.
Thấy chị khóc, bé Trần Tuấn Thành (6 tuổi, em út của Ngân) chạy lại ôm chị xoa xoa an ủi rồi lấy chiếc điện thoại bị vỡ màn hình ra mở lên, hồn nhiên nói: “Điện thoại của mẹ, mẹ con chết rồi nên để lại cho con”. “Mẹ chết rồi không ai ôm con ngủ hết”…
Nhìn cái cảnh nhà nghèo khổ với 4 đứa trẻ trong bộ áo tang ngay trong mùa Đại lễ vu lan này càng khiến em thêm chạnh lòng. Thiết nghĩ, những người ra quyết định xây nên cái gờ quái ác kia sẽ có suy nghĩ gì.
Câu chuyện đau lòng trên chính là một lời cảnh tỉnh đầy đắt giá cho những cá nhân, tập thể chỉ luôn nghĩ đến lợi ích bản thân mà hành động bất chấp đến an nguy, tính mạng của người khác. Rồi sẽ còn có những ai xui xẻo rơi vào những cái bẫy chết người được dân chúng tự ý xây nên như vậy? Rồi những đứa trẻ nào sẽ phải tiếp tục gánh chịu nỗi đau mất mát như 4 chị em Ngân? Nếu như mọi người không gạt bớt cái ích kỷ của bản thân, suy nghĩ sâu xa hơn dù chỉ là một chút cho lợi ích của người khác, thì chắc chắn những bi kịch đau lòng này sẽ chẳng xảy ra.
Nên nhớ, mỗi hành động, mỗi quyết định mà mình đưa ra tác động đến khu vực công cộng sẽ có thể gián tiếp hoặc thậm chí trực tiếp gây nên những hậu quả khôn lường.
Mặt khác, cảnh tượng nheo nhóc con thơ mặc áo tang, đôi mắt ngỡ ngàng vẫn còn chưa thể chấp nhận được sự thật mẹ đột ngột qua đời của tụi nhỏ, và đặc biệt là cái mong ước nhỏ nhoi là được ôm mẹ lần nữa của chúng càng khiến em thấm thía về tình mẫu tử. Đúng là “Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ cô má liếm lá đầu chợ”. Chẳng có gì sánh bằng tình mẹ, quý hơn cái vòng tay chở che của bà.
Chính vì thế, những chị em hãy còn may mắn đeo trên ngược chiếc bông hồng đỏ, hãy cố mà trân trọng, mà yêu thương từng phút giây bên mẹ nhiều hơn. Bởi cuộc sống vốn dĩ vô thường, ta chẳng thể nào biết được ngày mai chuyện gì sẽ xảy đến, mẹ sẽ còn ở bên cạnh ta đến lúc nào. Nếu bây giờ không tranh thủ yêu thương, không dành thời gian bên mẹ thì còn chờ đến lúc nào nữa?
Đáпg ɫɦươпg пgười cɦɑ già 72ɫ đạρ xícɦ lô xiп cơɱ пuôi coп gái ɫâɱ ɫɦầп: Có 2 coп ɫrɑi пɦưпg kɦôпg dáɱ пɦờ vả
Người xưɑ пói “ɫɦấɫ ɫɦậρ cổ lɑi ɦy”, пgɦĩɑ là ɑi ɱɑy ɱắп sốпg quɑ ɫuổi 70 đã được xeɱ пɦư ρɦước, có ρɦầп. Vậy ɱà ɫroпg câᴜ cɦuyệп củɑ cụ ôпg đạρ xícɦ lô пuôi coп gái ɱắc bệпɦ ɫâɱ ɫɦầп, cɦăɱ lo cɦo vợ đɑᴜ yếu… ɫɦì ɫuổi ɫác lại là ɱộɫ пiềɱ đɑu.