Để Kiếm được mấy trăm triệu gửi về Việt Nam! Đi lao động Nhật Bản có vất vả không?

Rất nhiều người chịu bỏ mấy năm sang Nhật làm xây dựng, đóng gói, chăn nuôi, điện tử,… để có một phần nhỏ gửi về gia đình. Nhất là những dịp cận Tết như thế này, họ tranh thủ gửi nhiều cho gia đình nè, vậy thật sự đằng sau những đồng tiền ấy là gì?

15:00 28/05/2020

Đi lao động ở Nhật có vất vả không? Mình sẽ chia sẻ cho các bạn để mọi người hiểu phần nào.

Có nhiều bạn đang than thở rằng công việc của mình hiện tại quá vất vả mà lương thưởng không nhiều. Người thì than thở rằng không biết làm sao để đủ tiền chi tiêu cho tết này. Người thì than thở đang cố gắng cày vì khách hàng, blabla,…nhưng thực tế những điều ấy có nghĩa lý gì vì mình thấy thật sự những người đáng than thở hơn là những người hiện đang sinh sống và làm việc xuất khẩu lao động cơ.

Để mình kể câu chuyện về một người anh trai đang đi làm XKLĐ tại Nhật. Anh là một người bạn thân, người anh mà mình yêu quý. Anh đi đã hơn 2 năm và vẫn hay liên lạc chia sẻ với mình.

-Trước khi đi thì mình cứ khuyên anh rằng “thiếu gì con đường để đi sao anh phải chọn đi xa làm công nhân cho cực khổ vậy?” – Anh trả lời rất tự nhiên.

– Rồi anh quyết định đăng ký đi XKLĐ hợp đồng 3 năm. Trong lúc anh đi, mình cũng thường hay liên lạc. Thiệt là trong 2 năm qua anh kiếm vài trăm triệu thiệt. Cho tới hiện tại anh bảo anh đã gom góp được 200triệu rồi. Hy vọng năm nay tốt đẹp chắc lúc về chắc cũng có dư trên 300 triệu để kinh doanh nhỏ gì đó lo cho ba mẹ, khá hơn sẽ cưới vợ. Nhưng niềm vui làm được tiền, tiết kiệm nhiều tiền có hề hấn gì, cái gì cũng có mặt trái của nó. Những lần mình nghe bên đó có động đất hay có thông tin gì lạ lạ, mình lại hỏi “hôm nay anh thế nào?”. Những câu trả lời của anh hết sức lạc quan và tự nhiên

+ “Nay ngoài đường trời tuyết rơi, trời ơi anh đi mà ngắm tuyết đã đời em ơi. Tối về trùm chăn kín mít, anh thành con sâu cuốn rồi. Kỹ năng anh bây giờ siêu đẳng, tấm chăn 1m6 còn anh cao gần 1m7 mà anh không ló miếng thịt nào ra ngoài”.

+ Hay là có lần anh tự khoe “Nay anh được nghỉ làm, thích ghê, được nằm nhà vọc máy chụp ảnh” – mình chỉ cười bảo “Thích ha, nhớ chụp nhiều hình, up lên cho em xem với nha”. Tưởng anh được nghỉ làm và vẫn hưởng lương sung sướng, không đâu nha. Ảnh đi theo dạng công trình, làm nhiêu hưởng nhiêu. Khi nào có công trình thì công ty phân cho đi làm, sẽ có người được làm suốt nhưng cũng có khi phải ngồi nhà và không có đồng nào. Nghe khoe kiểu “ở nhà sướng” thì mình nghĩ lâu lâu cho anh xả stress, nhưng biết ảnh lo, vì mất 1 ngày là mất đi 1 khoản tiền công để anh tiết kiệm”

Chuyện vui của người ta mình lúc nào cũng hào hứng theo hết. Mình cười bảo “thích ha, ngon hăm, mốt về bán đi em ủng hộ”, “ê, món đó bán được đó, mốt em làm trợ lý nha”,…..Nhưng mình biết cuộc sống bên ấy không đơn giản. Anh đi ký hợp đồng 3 năm. Đóng mấy trăm triệu 1 lần để trang trải hết các chi phí, bao gồm luôn cả tiền hồ sơ, vé máy bay, tiền ăn, tiền phòng,….và không có sự lựa chọn khác. Ở thì phòng nhỏ chia ra mà ở, cũng không riêng tư gì cho lắm, ở riêng thì phải đóng tiền thêm.Ăn cơm theo công trình, xí nghiệp thì mới có dư, nhưng nuốt thì không nổi đâu nhé, ăn 1 -2 ngày là ngán tận cổ rồi chứ đừng nói phải ăn nguyên năm. Mình bảo anh chụp hình đồ ăn mỗi ngày post vô album cá nhân (chỉ mình biết) nhưng anh không chịu, nói ăn cũng được nhưng không đẹp và lười chụp. Chỉ khi nào xí nghiệp, công ty mời ăn hoành tráng anh mới chụp gửi riêng. Từ đó mình suy ra đồ ăn dở tệ mới thấy càng ngày càng ốm.

+ Mấy lúc mình bị cảm, đâu dám than thở gì, chỉ nt hỏi vui ”nghe người quen kể lại cô con gái sang Nhật làm điều dưỡng tại một bệnh viện ở vùng Miyazaki, Nhật Bản được gần 2 năm theo diện xuất khẩu lao động. Mức lương của công việc ấy là 200.000 yên/tháng (tương đương khoảng 40 triệu đồng). Sao anh hông đi làm mấy nghề đó, làm chi xây dựng cực quá à”- Anh trả lời “Muốn được mức lương cao, đòi hỏi ứng viên phải có 3 năm kinh nghiệm làm việc trong ngành tại Nhật Bản. Sau đó, ứng viên phải trải qua các kỳ thi cấp Chứng chỉ quốc gia Nhật Bản và có chứng chỉ năng lực tiếng Nhật cấp độ N3 cái ngành mà mình theo. Anh chưa đủ trình đó, vẫn còn học tiếng Nhật lèo tèo đây….”.

+ Lâu lâu ảnh nói nhớ mình quá, mình cười bảo “khùng”, nhớ thì về không thì đợi thêm 1 năm nữa có tiền về đây mình dắt đi chơi mỗi ngày luôn. Nhưng mình biết ảnh nhớ gia đình ảnh nhất. Thường ảnh không gọi về nhiều vì phải tối bên đó ảnh mới xong việc mà gọi vậy thì bên VN đã trễ. Nên hầu như chỉ gọi cuối tuần mà thôi.Có lần mình về quê có gặp mặt ba mẹ ảnh. Cô bảo “Cái thằng gì ít gọi về nhà lắm, lâu lâu lại nhắn tin khùng điên là con thích cô này rồi mẹ ơi” hay “Nay con biết nấu cá kho, nay con được ăn con tôm to đùng, mốt về mẹ có nấu cho con ăn giống vậy không?””. Cô cười cười chứ thấy cô mắt rơm rớm. “Nó xạo chứ cô biết nó ghét ăn cơm ngoài. Hồi giờ học Đại học dì nó nấu mà nó còn ăn ít, bảo chỉ có cô nấu là nó ăn được 3-4 chén còn ngoài ra ăn cho no chứ ngon lành gì”

+ Anh lâu lâu cũng hay nhắn tin nói là “Thằng bạn anh tánh kỳ quá, nó cự anh vô lý” “Trong dãy phòng anh mấy thằng kia nay đánh nhau chảy máu đầu em ơi”…Trời ơi tôi thấy hoang mang vô cùng vì biết được mấy người sang đó, có người Việt sống cùng, nhưng cũng khác dòng họ, đôi khi cũng dễ mất lòng. Phải nhịn, phải mạnh ai nấy sống thì may ra yên nhà yên cửa. +Có khi là bị phạt, bị gọi lên làm việc trên đồn công an, …+Nhất là mùa tết này, người người nhà nhà sum họp còn ảnh thì sao ? xin về sao được mà về, tiền vé không rẻ mà cho dù có rẻ cũng không vể được do ký hợp đồng rồi. ăn tết xa nhà 2 năm có lần gọi cho mình, bảo mình quay phim đường xá ở quê gửi ảnh xem với. Rồi ảnh đi lang thang facebook coi hình, like hình,….lặng thầm vậy 2 năm qua.Thậm chí nghĩ đi, nhiều bạn từ phía bắc vào sg đã không về quê ăn tết được, buồn tới đâu thì mấy người bên đó còn buồn hơn gấp trăm lần. thiệt nghĩ chắc cũng mạnh mẽ lắm mới chịu nổi

+ Đi xuất khẩu mà tiền vay từ 150-200 tr. Hơn cả năm mới lấy lại vốn chứ ko phải qua ko mất gì đâu. Nếu ko có khoản lãi đó thì cũng thong thả. Chứ mà lo trả lãi ko về cũng chẳng dư dc mấy đồng. À, Trong này đi tầm 100 ngoài miền trung vs bắc có khi lên tới hơn 200,….. Nói chung còn nhiều vấn đề liên quan tới nỗi khổ khi đi XKLĐ lắm. Các bạn có thể tìm lại topic mình đã chia sẻ hồi xưa để biết thêm những cái khó trước khi được sang ấy:

Còn bây giờ mình chỉ nói thêm là trong cuộc sống, mình còn nhiều sự lựa chọn khác. Mình chọn gì thì cố gắng hết mình đi đừng than thở. Những gì mình chia sẻ là để tiếp thêm động lực cho mọi người thôi. Phải cố gắng kiếm tiền, tiết kiệm tiền và phải hài lòng với con đường mình đã chọn. Một lần nữa hy vọng cả nhà đọc để thấu hiểu cho những người hy sinh hạnh phúc, chịu xa nhà để có tiền gửi về quê lo cho gia đình. Làm giàu bằng cách này thì có thể đổi đời, em khuyến khích nhưng cái gì cũng có cái giá của nó “một điều tốt mà ba bốn điều dữ”, hãy đi và khuyên người thân của mình đi lao động khi chuyện tiền nong, nợ nần thật sự khó khăn thôi. Cám ơn mọi người đã đọc. Cũng xin mọi người trân trọng đóng góp của em bằng cách ai lấy bài thì ghi tên nguồn này nọ giúp em. Nó là đứa con tinh thần, đừng ai bắt cóc con em nhé!

Theo: hanoi24h.net

Tags:
Đảng Dân chủ Nhật Bản đề xuất hỗ trợ 10 man đợt 2

Đảng Dân chủ Nhật Bản đề xuất hỗ trợ 10 man đợt 2

Đảng Dân chủ đề xuất đối sách kinh tế trợ cấp thêm cho người dân mỗi người 10 man yen, tổng cộng khoảng 100 000 tỷ yen.

Tin cùng chuyên mục
Tin mới nhất