Góc nhỏ tâm sự về cuộc sống 1 thực tập sinh Nhật Bản
Chào các bạn, mình là Công hiện đang là thực tập sinh ngắn hạn 1 năm tại Nhật Bản. Sau quãng thời gian 6 tháng từ khi thi đỗ đơn hàng và chuẩn bị hành trang kiến thức về tiếng cũng như văn hóa Nhật Bản
10:00 02/06/2018
Mang theo bao nhiêu hi vọng, niềm tin và sức trẻ đi khám phá 1 đất nước hằng mơ ước của thanh niên Việt Nam. Đất nước Nhật chào đón mình là những con người hiếu khách.Từ khi làm thủ tục tại sân bay, một phần do lạ lẫm, lại chưa thành thạo về tiếng nên mình và mấy bạn còn đang lúng túng thì đã thấy có mấy cô chú chạy đến giúp đỡ cho tới khi ra khỏi sân bay.
Mới thoáng ngày đầu như thế mà giờ đã ở bên này được gần 6 tháng, quen với mọi thứ từ nếp sống sinh hoạt đến làm việc đều dần theo quy củ. Mình sống ở một ký túc xá, gọi là ký túc xá vậy chứ cũng không khác gì là nhà trọ của mình. Nhà mình ở có 4 phòng ngủ, 1 phòng bếp, 1 nhà vệ sinh, 1 nhà tắm, được trang bị đầy đủ tất cả mọi thứ bằng với mức sống trung bình của người Nhật Bản. 4 phòng ngủ đều có điều hòa, chăn đệm, phòng bếp có máy hút mùi, tủ lạnh, bàn ăn, tủ bếp, bồn rửa, lò vi song, lò nướng, tủ đồ khô. Phòng tắm có bồn tắm, máy nóng lạnh tự động…đầy đủ cả. Hằng ngày đều đặn mình ngủ dậy lúc 6h30p, gấp chăn, đệm gọn gàng, xỏ tất vào và đi đánh răng rửa mặt.
Thời gian này đã bắt đầu mùa đông rồi nên lạnh hơn, cũng may mà có bình nóng lạnh chạy tự động nên không phải chờ nước quá lâu. Vệ sinh xong mình vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng mà đồ mang đến công ty để ăn buổi trưa. Bữa sáng của mình khá đơn giản thường là trứng hoặc thịt kèm theo 1 quả táo. Ăn sáng xong mình cho đồ ăn trưa vào trong hộp và đạp xe đạp đến công ty. Thực ra trước mình ít ăn sáng lắm nhưng tại vì sang bên này nếp sống sinh hoạt ai cũng vậy cả nên làm theo, được 1 thời gian thấy tinh thần lúc nào cũng tỉnh táo, sức khỏe thì ổn định hơn, lúc đó mới ngẫm thấy tại sao tuổi thọ của người Nhật cao đến thế, là bởi vì họ chăm sóc cho bản thân quá tốt.
Công việc của mình tại công ty bắt đầu từ 8h nhưng là trách nhiệm với công việc hay sao ấy, từ già đến trẻ đã là người nhật nếu 8h bắt đầu làm thì họ sẽ xuống xưởng lúc 7h50p và tất nhiên mình cũng thế. Khi bắt đầu làm việc mọi người thường ít cười đùa, thao tác nhanh gọn, hiểu ý nhau… Thời gian đầu mình chưa quen cứ luống cuống chẳng biết ý mọi người xung quanh như thế nào mà lần. Thế rồi dần dần được mọi người chỉ dậy, biết mình là người nước ngoài họ cũng tạn tình, nói chậm, dễ hiểu và giúp đỡ mình từng chút một. Khi đó nhìn vào cái bảng công việc trong ngày mà mọi người hay xem mình cũng lại xem, thật ra lúc đó xem vậy chứ chẳng đọc được gì trong đó. Nhưng rồi một thời gian quen với mọi việc mình đã đọc, hiểu và biết hết công việc phải làm trong ngày cũng như phối hợp ăn ý với những người xung quanh và tinh thần cũng đã vui hơn nhiều. Kết thúc công việc buổi sáng cũng là lúc đồng hồ điểm 12h30 mọi người lên nghỉ và ăn trưa. Bữa trưa của mình thường có thịt, rau và thêm 1 quả táo nữa, tại mình cũng thích ăn táo nên thường ăn như vậy. buổi trưa ở công ty khi ăn cơm mình thường được những người làm cùng cho quà bánh.
Hầu như người Nhật ai cũng thế, đều có một hoặc 2 cái bánh kẹo gì đó ăn sau bữa cơm buổi trưa ở công ty, mình không biết vì sao lại như thế, hỏi thì chỉ biết đó là thói quen đã từ lâu của họ rồi. Buổi chiều bắt đầu làm lúc 13h30p nhưng vì phải xuống xưởng lúc 13h20 nên mình tranh thủ ăn và vẫn giữ thói quen ngủ trưa của người Việt. Lạ là bên này rất ít người ngủ trưa, họ chỉ thường nằm hoặc ngồi nghỉ chút rồi lại xuống xưởng làm luôn, có lẽ họ không quen ngủ trưa như người Việt Nam mình. Giấc ngủ chỉ 30p thôi nhưng đã giúp mình lấy lại được tinh thần thoải mái và tỉnh táo cho buổi chiều. Công việc của mình tính ra là kết thúc lúc 17h là đủ 8 tiếng 1 ngày làm. Nhưng thực tế là giờ đó sau khi công việc kết thúc mình ở dưới xưởng quét dọn, sắp xếp đồ đạc thêm khoảng 30p – 1 tiếng nữa và tất nhiên đó được tính là giờ làm thêm của mình.
Kết thúc mọi việc mình nhanh chóng lên quét thẻ công, thay đồng phục, chào quản lý và ra về. Thường mình về tới nhà là khoảng 18h30. Buổi tối sau khi hết giờ làm về mình quét dọn nhà cửa và nấu cơm ăn tối. Nấu ăn xong dọn dẹp nghỉ ngơi và ngồi vào góc học tập nhỏ nhỏ xinh xinh tranh thủ ôn lại chút tiếng Nhật, học thêm từ mới và ngữ pháp, mình cũng đang phấn đấu đạt bằng N3 tiếng Nhật để có thể sau này xin việc dễ dàng hơn ở 1 công ty của Nhật nào đó tại Việt Nam. Kết thúc 1 ngày mình thường đi ngủ lúc 23h30p. Vậy là chu kỳ mỗi ngày cứ nhu vậy lặp đi lặp lại đã 6 tháng nay, cảm giác mọi thứ diễn ra theo 1 nếp sinh hoạt cố định thấy sức khỏe ổn định hơn, tinh thần thoải mái hơn.
Do mình xin được đi làm thêm nhiều để có thêm thu nhập giúp gia đình nên mỗi tuần mình chỉ nghỉ 1 ngày. Ngày nghỉ thì mình ngủ nướng thêm chút rồi dậy tranh thủ đi siêu thị mua đồ ăn cho những ngày tiếp. Bên này không có chợ nên mọi thứ đều phải vào siêu thị để mua, từ những thứ nhỏ nhất đều có hóa đơn dầy đủ. Đồ mua về thường phân loại và bỏ vào tủ lạnh ăn dần cho những ngày tiếp. Thỉnh thoảng lại có lễ hội nên ngày nghỉ mình cũng hay đi chơi ngắm ngía linh tinh hít thở không khí… Cuộc sống đơn giản cứ trôi đi như vậy ngày qua ngày, đôi khi là cũng nhớ nhà lắm đấy. Thôi muộn rồi tớ đi ngủ đây, nhắn nhủ với các bạn 1 điều sau “là thanh niên, mình con trẻ, còn sức thì hãy cứ sách balo lên mà đi mà khám phá. Đất nước xinh đẹp này luôn mở rộng cửa chào đóng chúng ta”
Chuyện muôn thủa “TIỀN GỬI VỀ” Tâm sự của 1 cựu DHS Nhật
Em xin phép kể cho các anh, chị bạn bè nghe về cậu chuyện du học của em. Nó ngắn, và xoay quanh cậu chuyện muôn thuở là gửi tiền về.