Chuyện tình buồn của chàng thanh niên cấp tiền cho người yêu du học Nhật 8 năm liền
Câu chuyện của một chàng trai trên diễn đàn mạng về sự hi sinh và hết lòng cho người yêu nhưng cuối cùng vẫn nhận lại sự phản bội đang nhận được nhiều quan tâm của các bạn trẻ.
18:07 03/09/2017
Theo như chia sẻ của bạn trai này vì người yêu khó khăn nên anh sẵn sàng xin bố mẹ cắm sổ đỏ, vay tiền cho người yêu thực hiện giấc mơ du học Nhật Bản. Thậm chí khi hóa học kết thúc, vì người yêu cần tiền để làm visa lao động, anh tiếp tục giấu bố mẹ, vay tiền bạn bè, đồng nghiệp, chuyển sang cho người yêu xin việc.
Tuy nhiên người con gái kia đã không chọn anh làm chồng mà lại kết hôn với người khác khiến chàng trai vô cùng đau khổ. Dưới đây là trích dẫn tâm sự của nam than niên mang mật danh #7233: Tôi chỉ muốn gặp lại em lần cuối để hỏi em rằng trong 8 năm qua, tôi là gì của em? Tôi ở đâu trong em? Từ hôm nghe mẹ tôi kể, bên nhà em có khách qúy về chơi, họ chính là nhà chồng tương lai của em đến dạm ngõ thì tôi đã hoàn toàn suy sụp.
Tôi gọi liên tiếp 65 cuộc cho em trong vòng 2 ngày nhưng tất cả cuộc gọi đều bị chuyển hướng. Tôi nhắn 127 tin nhắn mà em không trả lời lấy 1 tin. Hôm nay, lấy hết can đảm tôi hẹn gặp bố mẹ em để hỏi chuyện rõ ràng về việc em đính hôn (như lời hàng xóm bàn tán), thì bố mẹ em tránh mặt. Bước qua cánh cổng với giàn hoa xác pháo mà hơn 8 năm qua tôi đi mòn ngõ nhỏ, tôi bắt gặp bà em đang quét sân.
Tôi cũng chưa kịp hỏi han gì, mới chỉ chào bà và đỡ bà đứng thẳng (vì lưng bà còng) thì bà đã rưng rưng mắt nhìn tôi chực khóc. Bà bảo, bà có lỗi với tôi, gia đình này nợ tôi và em không xứng đáng với tôi. Bà nói đến đó thì tôi đã hiểu mọi chuyện kia là sự thật mất rồi, tôi bàng hoàng vì vẫn tin ai đó ganh ghét đơm chuyện đặt điều.
Có nghĩ hàng nghìn lần đi nữa tôi vẫn không dám tin là bố mẹ em lừa dối tôi, em gian dối tôi đến như vậy. Tôi và em quen nhau khi tôi là cậu sinh viên năm 1 Kinh tế Quốc dân, còn em đang ôn thi đại học. Hè đó, vì bố em cùng hội đồng môn với bố tôi nên có nhờ tôi đến kèm em ôn thi đại học.
Tôi đã nỗ lực không quản ngày đêm ôn thi cho em và em đã đỗ vào Đại học Ngoại ngữ. Tình yêu cũng đến với chúng ta từ đó, đẹp đẽ và trong sáng hơn bất cứ điều gì. Hai nhà biết chuyện đều ủng hộ và vun vén cho chúng ta. Học được 1 kì đầu của năm 1, em bảo em muốn đi du học Nhật, em sang đó học sau này về sẽ có nhiều cơ hội hơn. Ngày đó, nhà em bố mẹ cũng chỉ là nhân viên bình thường, nhà em lại ở ngoại thành nên không có điều kiện mấy.
Nhà tôi, tuy không khá giả lắm nhưng bố mẹ cũng có điều kiện hơn nên tôi bàn xin bố mẹ mượn bìa đỏ nhà, vay vốn ngân hàng lấy 270 triệu đồng để giúp em hoàn thành ước mơ du học. Bởi tôi nghĩ trước sau gì em cũng là người nhà tôi, bố mẹ tôi cũng nghĩ vậy và không hề so đo tính toán thêm nữa khi cho nhà em mượn tiền. Em đi du học, tôi ở nhà vừa đi làm vừa đi học, làm đủ mọi nghề ngoài giờ học để thêm với bố mẹ trả tiền lãi ngân hàng. Nhà em thì bố mẹ đau yếu, tiền thuốc hàng tháng còn thiếu nên tôi cũng chẳng dám nhắc nhở gì.
Khóa học của em kết thúc cách đây 3 năm rồi, mà em vẫn chưa muốn về. Em bảo em muốn ở lại làm để kiếm thêm chút ít sau này về cho bố mẹ, cho gia đình nhỏ vì em nghĩ, đằng nào cũng mất công sang đây rồi. Nhưng em hết hạn visa mà chưa xin được việc, em lại bảo tôi cần tiền để chạy chuyển sang visa lao động.
Lại 1 lần nữa, tôi giấu bố mẹ, vay tiền bạn bè đồng nghiệp để chuyển tiền cho em thỏa ước mơ, dẫu biết rằng, tôi chẳng cần em là người làm ra kinh tế. Vừa trả nợ xong ngân hàng, tôi lại tiếp tục vay nợ. Nhưng tôi vẫn không hề tính toán nghĩ suy, tôi tin tưởng vào em và tình yêu của em.
Ngày ngày tôi vẫn qua lại nhà em, thuốc thang thêm phần cho bố em vì em là con duy nhất trong nhà nên tôi coi đó là trách nhiệm của mình. Tôi vẫn nhớ ngày tiễn em ở sân bay, em buộc vào tay tôi sợi dây màu đỏ mà nói rằng :
"Đó là sợi dây định mệnh trói em với anh, anh không được để mất cho đến khi em về”. Em giơ tay lên và tay trái em cũng có sợi dây màu đỏ định mệnh đó. Suốt 8 năm qua, chưa 1 lần tôi tháo nó ra ngoài lúc tắm hay dọn dẹp đất cát, bởi tôi sợ chỉ cần mình tháo ra dù 1 ngày thì em sẽ rời xa tôi…. Vậy mà hôm nay tôi nhận được những lời nói này từ chính người bà của em, em bảo tôi phải tin làm sao đây? Vẫn ngày ngày nhắn tin cho tôi, gọi điện cho tôi mà sao giờ đây em âm thầm đính hôn người khác? Em à! Tôi muốn gặp em lắm, gặp chỉ để hỏi rằng 8 năm chờ đợi, hi sinh của tôi là hư vô sao?"
Dòng chia sẻ này nhân chóng nhận được rất nhiều bình luận của cư dân mạng. Hầu hết đều tỏ ra bức xúc và không đồng tình với sự ích kỉ, thiếu chung thủy của cô gái: “Đọc mà đau lòng quá. Không tin chuyện như vậy lại có thật. Cô gái này quá nhẫn tâm, tham lam ích kỷ.” Có bạn còn cảm thấy mất tìn tin vào tình yêu: “Cuộc sống này nhiều khi thật nhiều ngang trái.
Khi người đàn ông thật lòng chung tình thì lại yêu ngay người đàn bà dễ thay đổi, còn ng phụ nữ sắt son, chung thuỷ lại vớ được ngay người đàn ông đào hoa… Ngày càng mất niềm tin với cái gọi là tình yêu.” Một thành viên còn thấy chàng trai thật ngây thơ: “Công anh bắt tép nuôi cò. Cò ăn cò lớn, cò dò lên cây”. Chưa bao giờ thấy câu nói này đúng như bây giờ. Trách cô gái sao vô tình, tham lam, ích kỷ. Trách chàng trai sao quá dại dột, bao nhiêu năm bị người yêu “đào mỏ” mà không biết”.
Hay có ý kiến thì chia sẻ, cuộc đời này đều có nhân quả bởi vậy mình hãy cứ sống tốt:
Luật nhân quả không bỏ sót một ai. Cố gắng lên cậu, rồi mọi chuyện sẽ qua thôi, tình yêu của cậu sẽ được người khác trân trọng và yêu thương hơn gấp nghìn lần,con người rồi ai cũng có lúc trải qua những chuyện đau lòng,nhưng chính mình vượt qua nó thì bạn đã chiến thắng rồi. Cậu sẽ sống tốt hơn người đó,để cô ấy biết rằng, không có cô ấy cậu vẫn sống tốt, vẫn là thằng đàn ông người người nể phục.
Nguồn: Báo Nhật
Tôi lặng người xấu hổ khi nhiều người bạn Nhật nói thẳng "Người Việt sang đây làm gì mà lắm thế, toàn thấy sang trộm cắp"
Có không ít người Nhật nghĩ rằng người Việt Nam sang làm loạn nước họ, làm mọi việc để lấy tiền mang về, nhưng thực chất người Việt đang giữ phần rất quan trọng đảm bảo cho hệ thống dịch vụ của Nhật vận hành trơn tru, thông suốt.